Các cặp đối lập: thiện/ác tốt/xấu tình yêu/thù hận hiện thực/huyền ảo
trần trụi/thi vị quá khứ/hiện tại xâu chuỗi đan xen suốt hai lời nguyền: một
người dân tộc đa số/một dân tộc thiểu số trong giai đoạn sôi động của lịch
sử đất nước/câu chuyện một làng nhỏ nhoi xa lắc lơ … song hành tồn tại
trong Lời nguyền hai trăm năm. Có đối kháng có thỏa hiệp nhưng không
loại trừ nhau. Chúng có mặt và tìm cách đỡ đần nhau trong thế chông chênh
chết người để cuối cùng - sau trải qua bao thử thách khắc nghiệt của định
phận - các gút mắc được tháo gỡ theo chiều hướng tích cực. Lời nguyền
được hóa giải và như cái giá phải trả: nhân vật đẹp nhất đã chịu hy sinh.
Hai lời nguyền với hai tính chất khác nhau nguyên động lực khác nhau
tầm vóc khác nhau nhưng chịu đựng nó là hai con người đầy thiện tâm đang
sống ở thời hiện đại. Ta thử làm cái đối sánh:
- Hai Thìn lãnh lời nguyền từ 200 năm trước / Tòng Út mới xảy ra.
- Hai Thìn chịu hậu quả lời nguyền của tổ tiên / Tòng Út là của chính
hắn.
- Lời nguyền trước mang tính tộc họ ý thức hệ triều đại / trong lúc lời
nguyền sau mang tính cục bộ địa phương của một bộ tộc.
- Xuất phát điểm của lời nguyền thứ nhất là lòng căm thù / ngược lại
của lời nguyền sau: tình yêu.
Nhưng dù gì thì gì hai sinh thể này đã chịu đựng bản án định mệnh
dành cho mình - cho dù hình phạt của nó mang dáng dấp cổ thời của tập
quán một dân tộc (Tòng Út) hay từ hệ quả của thứ suy luận ngây ngô qua sự
tiếp nhận bất cập ý hệ lịch sử hiện đại (Hai Thìn):
Hai Thìn - hậu duệ mấy đời của ông tổ họ Lê kẻ trước khi giết cha con
họ Vũ đã bắt người cha "nhìn đứa con gái bị hành hạ" cho tới chết để phải
chịu lời nguyền - bị cha từ chối cuộc tình với Lài bị "đày" đi "kinh tế mới"
bị trù dập bị cấm hành nghề ruột bị nghi kị bỏ tù nhà bị truất hữu cái chòi
tạm trú khi trở lại quê nhà cũng bị đốt rụi …
Tòng Út - không được cô gái cùng làng đáp ứng tình yêu đã hãm hiếp
nàng - để bị bà Cả Mọi nghĩ cách trừng phạt cực kỳ khắc nghiệt: cấm nói
tiếng dân tộc bị đẩy biệt khỏi xứ sở Thần Rừng luân lạc tận đất Biển Cát
với nếp sinh hoạt trái khoáy đế suốt đời phải sống trong nỗi nhớ khôn