LỜI NGUYỀN HAI TRĂM NĂM - Trang 14

Từ đó Tòng Út xa rừng ra sống với dân làng biển Cát. Lâu ngày người

dân tộc nói với nhau:

- Thằng Tòng Út đã thành người Kinh rồi!
Tòng Út nghe được lời nói ấy khóc lóc thảm thiết. Anh nói với những

người bạn mới ở làng biển Cát rằng:

- Chúng nó nói sai rồi. Hồn tao vẫn thuộc về Thần rừng. Tao sẽ chẳng

bao giờ đi biển để trọn đời trung thành với Thần rừng. Để khi tao chết Thần
rừng sẽ nhận tao về với cây rừng cá suối!

BỐN


Hai Thìn rít những hơi thuốc dài và không ngừng nối điếu này đến điếu

khác. Tòng Út cũng bập thuốc liên tục. Anh ta trộn lần cuối dĩa gỏi rồi bưng
lên giường nơi Hai Thìn ngồi sẵn.

- Mày có thuốc ngon lắm chủ Hai à. Lâu nay tao phải hút toàn thuốc

xấu. Bây giờ làm ra đồng tiền khó quá. Mà thôi tao khoe chủ Hai mày đã.
Lát nữa mày ăn sẽ thấy tao đã trộn được gỏi cá trích ngon như mày trộn
vậy. Ông già Bảy nói như thế.

Hai Thìn đặt bàn tay to bè của mình lên vai người bạn đã từng là người

giúp việc tận tụy trong gia đình mình kể từ khi anh bị đuổi khỏi làng dân
tộc ra trú nơi làng biển Cát:

- Từ nay đừng gọi tôi là chủ nữa. Gọi tôi là Hai Thìn như mọi người

vậy.

- Cũng được. Nhưng tao vẫn gọi chủ Hai khi nào không có người lạ.

Mày đi khỏi làng biển Cát một năm tao nhớ mày đúng một năm. Cái nhà
mày làm cho tao ở bây giờ mày về nó là nhà mày mày cứ ở.

- Không đâu. Đây đã là nhà của Tòng Út tôi chỉ tạm trú ít lâu thôi...

Kìa! Người già của chúng ta đã tới!

Ông già Bảy xuất hiện trong tay là một chai rượu trong vắt.
Con ó lửa lạ lẫm nhìn cái đầu búi tó của ông già Bảy. Nó hỏi khẽ Hai

Thìn:

- Ông ta là người thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.