LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 2 - Trang 32

cũng lấp loáng theo nhịp cửa rung.

Lỗ Ân đưa ánh mắt quét qua những ô kính màu, một luồng khí lạnh buốt

bỗng chạy dọc sống lưng, toàn thân lông dựng đứng. Ông ngỡ rằng mình đã
nhìn nhầm, nên lại đưa mắt nhìn thêm một lượt nữa. Kết quả khiến ông vô
cùng kinh sợ, ông bèn dấn thêm vài bước về phía trước. Tiếng bước chân
phía sau cũng lập tức bám theo, khoảng cách còn gần hơn so với ban nãy.

Lỗ Ân cảm thấy sống lưng căng thẳng, mồ hôi lạnh túa ra từ chân tóc,

như một con sâu bò ngoằn ngoèo vào tận trong gáy.

Hình ảnh phản chiếu trên ô cửa kính đã phủ định thính giác của Lỗ Ân:

sau lưng ông không hề có một ai!

Trong lòng Lỗ Ân khởi lên một nổi sợ hãi mơ hồ. Ông từng là một đao

khách khét tiếng, biết bao sinh linh đã trở thành hồn ma dưới lưỡi đao của
ông, nên ông không tin, cũng không sợ những thứ âm tà quỷ quái, huống
chi là lúc này đang giữa thanh thiên bạch nhật.

Ông đã từng nhìn thấy ma, đó là ở trong một ngôi nhà hoang bên cạnh

Thái Hồ. Khi đó, ông Lục hết thắp hương lại niệm chú, hết vẽ bùa lại vẩy
rượu, cuối cùng cũng lôi ra được một hũ xương người dưới bậc tam cấp của
gian nhà chính. Đó chính là “con ma” duy nhất mà ông từng thấy. Nếu ông
Lục chịu nói sớm vị trí của điểm huyệt, ông chỉ đào vài nhát là lôi được cái
hũ lên, lấy ra bảo bối trấn trạch ở phía dưới là xong chuyện, việc gì phải phí
sức vẽ vời như thế.

Nếu đã không tin có ma quỷ, tại sao bây giờ ông lại cảm thấy sợ? Đó là

vì ông tin rằng sau lưng ông thực sự có người, một người hoàn toàn có thể
lấy mạng ông.

Nỗi sợ hãi đã thúc đẩy ông bước tiếp về phía trước, ông muốn nới rộng

khoảng cách với kẻ đang bám theo phía sau, ông muốn tìm ra một vị trí có
lợi cho mình.

Tiếng bước chân ở phía sau vẫn bám sát theo ông, khoảng cách cũng mỗi

lúc một gần hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.