LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 188

- Serghei Severin, làng nầy tên gì nhỉ?

Boris hỏi Severin. Người nầy gốc Nga sinh ở Lỗ ma ni, to lớn khác

thường. Trong lúc Boris cố tránh những vũng bùn trên đường thì Severin
bước đại lên cả các vũng nước, vũng bùn mà không cần né tránh, như súc
vật.

- Đây là làng Piatra. Severin trả lời thế và để Bodnariuk đi một mình vào

trong sân nhà ông lý trưởng. Dân làng đã đợi sẵn ở hai bên đường, người
nào người nấy mũ cầm tay, khúm núm lúc Boris đi qua. Hắn khinh khỉnh đi
vào ngồi liền trên ghế ở văn phòng viên lý trưởng. Qua khung cửa sổ, hắn
nhìn lũ dân làng sắp hàng dưới mưa với cặp mắt căm hờn, bởi theo hắn, giai
cấp nông dân là một trở ngại lớn lao cho công cuộc hoàn thành một quốc
gia cộng sản. Nhìn lên bức vách, ngổn ngang những tấm hình cắt trên báo.
Boris bực dọc nhìn bức hình của thống chế những người Slaves miền Nam,
bởi vì hình như vị thống chế thương yêu con chó của ông ta hết mực, mà
theo Boris, người cộng sản còn một đam mê nào đó tức là còn hèn yếu.

Đám dân làng đã đến ngồi ở các băng ghế trước mặt Boris, e dè nhìn

Boris như lũ trẻ chờ đợi trong ngày khai giảng niên học mỗi năm.

Boris hách dịch ra lệnh:

- Đưa tôi danh sách dân làng ở đây.

Hắn mở cuốn sách, ở trang đầu viết: «Piatra, làng của Néamtz, 150 dân.

Mấy trang sau ghi tên họ tuổi tác của từng dân làng. Boris hỏi tiếp:

- Danh sách đã phân loại đâu?

Viên lý trưởng, tóc ướt sũng vì đã đợi Boris dưới mưa, từ từ đứng dậy:

- Chúng tôi ở đây không có ai ở giai cấp thứ nhất vì không có ai là điền

chủ, tư bản cũng như tư sản. Giai cấp nầy thật ra không có trong làng Piatra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.