LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 192

Ngay cả lúc Pillat ngồi ở hàng đầu trong đám dân làng hắn cũng không

thèm để ý đến. Nhưng bỗng hắn nhìn đăm đăm vào Pillat và bảo:

- Chúng ta hỏi nhỏ cùng học ở trường Hoàng gia Kichinev. Pillat đứng

dậy. Bên cạnh chàng là Marie, cha nàng, bác Ion Kostaky. Ông này cảm
động và coi bộ hân hạnh ra mặt khi biết thằng rể mình lại là bạn thân của
một nhân vật quan trọng.

Pillat muốn nói với Boris rằng cuộc gặp gỡ này làm cho chàng sung

sướng lắm, rằng những kỷ niệm tuổi thơ vẫn còn rõ mồn một trong ký ức
chàng, nhất là lúc hai đứa vừa mới chia tay ở sân trường với những điếu
thuốc chia nhau vào giờ ra chơi, với bức ảnh của người nữ sinh Eddy Thall
ở trường quốc gia âm nhạc. Nhung Pillat chỉ nói được:

- Tôi vẫn có ý kiếm cậu từ bấy lâu nay.

Trong lúc đó Boris thản nhiên cởi áo choàng, đặt khẩu súng lúc xuống

bàn. Pillat đợi cho hắn xong xuôi mới giới thiệu:

- Tôi đã cưới vợ ở Piatra (Marie đứng dậy cúi đầu chào) và đây là ông

nhạc của tôi (chàng giới thiệu Ion Kostaky) ông nhạc tôi còn có một căn
nhà cho chúng tôi ở. Chúng tôi cũng làm việc đồng áng với nhau...

Tất cả các nông dân có mặt đều vui cười như trong ngày lễ phục sinh vì

đúng là một vinh dự khi được nhìn thấy Pillat thân mật nói chuyện với anh
chàng Boris lúc nào mặt cũng lạnh như tiền và không ai dám đến gần. Lúc
này thì họ không còn sợ hãi gì cả, bằng chứng là Pillat nói chuyện với anh
chàng đó rất đàng hoàng. Họ nghĩ là nhờ ở tình bạn thân mật đó mà làng
Piatra sẽ nhận được một số tiền cứu trợ cùng cây gỗ sửa lại những cây cầu
đã bị hư. Nhưng họ không vui mừng lâu, Boris lên tiếng với Pillat:

- Ông cũng không thoát khỏi luật lệ chung được vì ông đã hành động

giống như tất cả lũ trưởng giả phản động. Vào ngày chiến thắng ông đã đến
ẩn núp trong làng này. Tôi có bổn phận cảnh cáo ông rằng không có nơi nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.