LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 22

- Vâng, Chúa đã phù hộ tao. Tao đã hết sức cầu nguyện, đã cầu nguyện

bằng nước mắt để Ngài giúp tao mở cửa. Tao có cảm tưởng là Ngài đến bên
tao, giúp tao. Trong chốc lát, tao mở được cửa vào nhà. Trời ấm quá. Sung
sướng đến độ không cần không cần thấp đèn tao quỳ xuống cám ơn Ngài.
Lần đầu tiên tao chắc chắn là mình không còn cô đơn trên đời. Tao đã có
bạn: Chúa trời. Pillat ạ, mày không tưởng tượng nỗi sung sướng của một kẻ
tìm thấy bạn trong lúc mọi người đang ghét bỏ mày. Và tao đã có bạn, một
người bạn mà tao có thể gọi đến bất cứ lúc nào: tao không còn cô đơn nữa.
Tao ở với Chúa, ở như thế rất lâu trước bàn thờ. Không thể xa rời, người
bạn đó nữa. Bởi vì đó là báu vật duy nhất của tao khi tao đã không còn ai
nữa cả - không cha, không mẹ, không bạn bè – lúc nào cũng thấy toàn kẻ
thù khắp nơi, những kẻ chỉ mong tao chết đi…

- Bây giờ đã có một kẻ không gọi tao là thằng phạm tội và sẵn sang giúp

đở tao. Kẻ đó là Chúa. Đêm đó tao không có gì ăn cả, nhưng tao vẫn sung
sướng, quên ăn, quên bài tập, quên mệt nhọc, quên cô đơn, quên luôn cả
những niềm đau đ ớn của mình. Tao sung sướng quỳ gối trước tượng Chúa,
trước người bạn duy nhất của tao, suốt đêm.

- Nhưng lúc đó cha mẹ tao và Angelo trở về, trong những bộ y phục dạo

mát. Chắc là họ đã đi ăn ở nhà hang và đã đi xem chớp bóng.

- Mới bước vào nhà, họ đã vội nổi nóng khi thấy tao quỳ trước bàn thờ.

Chưa kịp thắp đèn cha tao đã hỏi to: “Thằng phạm tội đâu rồi”. Sau đó tao
không còn biết gì nữa. Cha tao nhào xuống, đạp tao bằng đôi giày còn mới
tinh của ông; mẹ tao cũng đến tiếp tay. Cha tao lại la lên: “Thằng phạm tội,
mày tưởng là tao nuôi mày để bẻ ổ khoá, để chỉ cách cho người ở vào nhà
trong lúc tao đi vắng hả?

- Họ đánh đập tao tàn nhẫn, người tao be bét máu. Tao phải bỏ ra ngoài

nhà và ngủ trên chiếc ghế dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.