LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 226

- Chết bằng cách lưu đày thì dễ, nếu họ có tự tử hay bị lính Mỹ giết đi

thì họ cũng không khổ sở bằng cái chết đầu tiên của họ. Anh còn nhớ câu
thơ của Ovide không?

Cum patriam amisi tum me periisse putato

et prior, et gravior mors fuit, illa mihi.

nghĩa là cái chết đầu tiên và cũng là cái chết đau đớn nhất là lúc phải rời

bỏ tổ quốc.

Căn lều chính giữa đã bắt đầu bốc cháy, khói lên nghi ngút. Marie che

mắt. Ngay cả đêm nay, đêm đầu tiên thoát khỏi tay người Nga, nàng cũng
không hề ngủ được. Có một số người bị đốt cháy ở ngoài kia.

II

- Chúng tôi thà chết còn hơn là trở về Sô Viết. Bởi vì Sô Viết sẽ treo cổ

chúng tôi lên cây ở bên vệ đường. Tôi, tướng Grisha Costak và tất cả anh
em ở đây chúng tôi đã chiến đấu trong bốn năm cho Vinh quang và cho tổ
quốc Sô Viết. Nếu chúng tôi có điều gì lầm lỗi, người Mỹ các anh hãy treo
cố chúng tôi đi.

Lính Nga đã chiến đấu bên cạnh các anh trong suốt thời kỳ chiến tranh.

Trong bốn năm, báo chí các anh đã nói đến sự can trường của tướng Grisha
Costak, tại sao bây giờ các anh muốn tôi bị treo cổ vào ngày chiến thắng.

- Nếu ông là anh hùng tại sao lại sợ phải trở về Sô Viết?

Viên chỉ huy trưởng trại giam vừa hỏi vừa nhìn đồng hồ tay. Ông ta

được giao phó phận sự chở những công dân Sô Viết về nước, và họ nhất
quyết không chịu, y theo lời tướng Costak. Ông ta nói khích Costak:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.