LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 228

- Anh không thể làm như thế. Anh có thể trả xác chết chúng tôi về cho

Sô Viết thì được, nhưng phải giết chúng tôi trước đã. Tôi không nghĩ là
người Mỹ muốn giết lính Nga đã chiến đấu bên cạnh trong suốt thời chiến?

- Tôi không làm chính trị. Tôi phải dẫn các ông đến biên giới để giao

cho Sô Viết như tôi đã nhận được lệnh như thế. Phần còn lại không liên
quan gì đến tôi cả. Nếu các ông chống cự, buộc lòng chúng tôi phải dùng
đến vũ lực.

Một người lính Mỹ, mang nón M.P., găng tay trắng, giây lưng trắng, đùi

cui trắng, đẩy nhẹ Costak và ra lệnh:

- Đi thôi.

- Hoa Kỳ không thể giết bạn đồng minh, hay là trời sẽ hại họ...

- Đi thôi.

Và Costak bị đẩy ra ngoài về phía căn lều của tù binh Nga sô.

III

Tướng Grisha Costak bị lính dẫn trở về lều. Lần điều đình sau cùng với

vị chỉ huy người Mỹ thế là thất bại. Ông ta phanh ngực cởi áo. Ngực to như
vị hộ pháp, hít đầy hơi vào như để thách thức với lưỡi lê. Bây giờ không
còn là chuyện lưỡi lê nữa, mà là hàng trăm con mắt đang nhìn Costak hiên
ngang giữa những quân cảnh Mỹ.

Costak cười nói :

- Hoa kỳ đã quyết định trả chúng ta về tay Sô Viết, tôi có ý bảo với họ

rằng nếu tôi còn sống họ không thể làm điều đó được. Tôi sẽ kháng cự, và
ai có muốn ở lại với tôi thì cứ việc. Chúng ta sẽ đóng chặt cửa lại. Và chúng
ta sẽ kháng cự ở đây cũng như lúc chúng ta tranh đấu trong rừng của tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.