LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 249

- Du Kanadian, verstanden? (ông là người Gia nã đại, hiểu chưa?)

Kostaky thấy ngón tay ông ta chỉ về phía mình và nghe tiếng «Gia nã đại»
ông Kostaky biết là mình được chấp nhận; ông thầm cám ơn trời, rồi
nghiêng mình trước phái đoàn như đã nghiêng mình trước cha Thomas
Skobay ở Piatra.

Viên thư ký cầm tay ông và giải thích:

- Ông dễ thương lắm. Ông cứ ăn và ngủ ở đây. Sau đó ông sẽ đi Gia nã

đại với mấy ông này. Trong lúc chờ đợi, ông được chấp nhận vào phái đoạn
rồi đó.

Sau đó, Kostaky được đưa xuống ăn uống và hút thuốc, bao nhiêu khó

khăn trở ngại đều không còn nữa. Nhưng đang lý biểu lộ niềm hạnh phúc
đó, Kostaky lại bật khóc. Iliéna, nhà cửa ở Piatra, Marie và Pillat, tất cả chỉ
còn là hình bóng trong ký ức ông mà thôi. Không nhà cửa, làng mạc, gia
đình, ông không thể nào vui được, và không ăn uống gì được nữa. Qua cửa
sổ, qua làn nước mắt, ông muốn thấy lại làng mạc, nhà cửa, gia súc, tất cả
những người thân yêu; nhưng sự thực chỉ là những người xa lạ đang qua lại
trước cửa sổ.

Dù xuất phát từ đâu, tất cả những người tị nạn đều gặp nhau ở Đức

Quốc. Pillat gặp lại Motok, ăn mặc rất lịch sự, tay đeo đồng hồ vàng, xách
cặp da và hút thuốc Mỹ. Cùng với Aurel Popesco, Salomon, Motok buôn
chợ đen rồi giàu to. Nhưng hắn vẫn muốn bỏ đi.

Ở Đức, người ta có thể chết đói hay là buôn lậu rồi bị bắt giam vì thế mà

Motok đến trình diện cùng một lượt với Marie, Varlaam, Pillat và Petrovici
trước phái đoàn Úc Châu vừa mới đến Stuttgart.

Bác sĩ Petrovici, như thường lệ, lên tiếng tố cáo hiện đại.

- Âu Châu là lục địa biến đổi nhiều nhất. Âu Châu bán công dân theo

kích thước và sức nặng cho các lục địa khác. Tất cả phái đoàn đó đến đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.