LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 301

mầy và không bao giờ để mầy chết. Hành động tự kết án đó sẽ được khao
thưởng, kỷ niệm và tôn thờ».

Boris không muốn có ảo tưởng đó, hắn muốn chắc là hắn sẽ chết, chết

thực sự theo chính lời yêu cầu của hắn. Lý trí nói với hắn rằng: «sự việc sẽ
xảy ra như thế, nhưng hắn không thể nào làm câm ngay cái giọng nói âm
thầm bên trong rằng hắn sẽ sống mãi.

Một chiếc xe ngừng trước cửa bệnh viện. Một người thanh niên vận âu

phục, dáng điệu bỡ ngỡ bước xuống xe. Vị y sĩ trưởng đang đứng giữa sân
với một bác sĩ khác ngay dưới cửa sổ của Boris. Thanh niên nọ lại gần,
Boris lắng nghe câu chuyện. Thanh niên tự giới thiệu :

- Tôi là Milan Paternik, cố vấn chính trị cho bộ chỉ huy các lực lượng

Âu châu (hắn đưa căn cước và thư giới thiệu). Tôi mang theo một người
đàn bà đã đến kỳ sinh nở.

- Không thể được, ở đây, chúng tôi không có trại sản phụ khoa. Vị y sĩ

trưởng trả lời. Nhưng Milan nài nỉ :

- Đây là một trường hợp ngoại lệ. Vị chỉ huy trưởng yêu cầu ông nhận

bà ta và săn sóc kỹ lưỡng.

Bác sĩ đọc bức thư. Marie sắp đẻ, đang nằm trong xe. Aurel Popesco đã

tìm cách để nàng được nhận vào quân y viện vì không còn bệnh viện nào ở
đây nữa. Milan Paternik đích thân đem nàng đến.

- Bác sĩ chúng tôi ở đây không chuyên về sản khoa, đáng lý chúng tôi

không nhận, nhưng vì có lệnh trên, chúng tôi sẽ làm theo.

Milan lập lại:

- Xin bác sĩ vui lòng, đây là trường hợp bất khả kháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.