LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 35

- Nếu bà chủ không trả đủ cho bà ba tháng lương trước khi cho bà nghỉ

việc, bà cứ việc khiếu nại ở sở cảnh sát.

- Tôi không đi đâu hết, tôi bằng lòng ở lại đây.

Và bà Tinka khóc. “Chỉ có chủ tôi mới có quyền đuổi tôi ra khỏi nhà nếu

cô ấy không bằng lòng tôi. Nhưng cô ấy rất mến tôi.” Tinka vừa nói thế vừa
khóc, trong khi hai người cảnh sát ra khỏi nhà.

II

Lúc hai người cảnh sát đã đi khỏi. Tinka Neva ngồi khóc. Tấm thân già

yếu của bà run rẩy như một cành cây mong manh. Eddy cầm lấy đôi vai
Tinka:

- Tinka, vú yên đi nào. Ma quỷ cũng không quá hung dữ như người ta

tưởng đâu. Vú cứ ở lại đây. Tôi quen biết lớn, tôi sẽ nhớ người ta can thiệp.

Tinka không thể nói gì hơn nữa. Bà lại lau ghế, lau sạch chỗ nền nhà mà

hai cảnh sát vừa đứng, như là bà muốn lau hết tất cả vết tích của họ để lại
trong nhà.

Câu chuyện vừa rồi là cả một sự nhục nhã đang xâm chiếm đến tận cùng

cơ thể của bà. Bà nghĩ rằng không ai có quyền đuổi bà ra khỏi nhà trừ cô
chủ. Và cũng không ai có quyền can thiệp vào việc riêng của bà. Nếu mình
có làm điều gì tốt hay xấu thì cũng chỉ có cô chủ là có quyền phán xét mà
thôi.

Tinka đã đi khỏi làng từ ngày chưa thành niên. Bà không còn gia đình

hay họ hang gì nữa cả. Nhà của bà chính là nhà của gia đình Thall.

Eddy bỗng trao cho Tinka một gói thư từ:

- Tinka, vú đừng khóc nữa. Vú lại đây và đốt hết mấy bức thư này đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.