LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 36

Tinka ngần ngại cầm mấy bức thư trong tay. Bắt bà đốt thư thật là một

điều khổ sở cho bà quá. Tinka là một người nhiều cảm xúc. Đốt thư, nhất là
bây giờ, sau vụ hai người cảnh sát vào nhà vửa rồi, thật là một hành động
cực nhọc, vượt ngoài sức lực của bà.

Tinka không biết đọc. Suốt đời bà chưa bao giờ nhận một lá thư. Nhưng

suốt đời bà mang thư cho chủ nhà cùng với mỗi lần dọn ăn sáng. Mỗi lần
như thế bà trông thấy cô chủ vội vã bóc thư. Trong óc của Tinka đã in sâu ý
nghĩ thư là những người sống biết nói chuyện. Chúng có thể làm cho ta
cười, thích thú hay buồn tẻ. Nếu bức thư không phải là người sống thì nó
không thể có cái quyền hạn đó được. Chính vì vậy mà Tinka luôn luôn lau
tay sạch sẽ trước khi lục thư trong thùng đặt cạnh cửa. Bà kính trọng những
bức thư lắm, nên bây giờ bắt bà đốt thư thì chẳng khác gì ép bà đốt những
sinh vật, đốt những con chim bồ câu, quay một con thỏ.

Eddy đang lục một số các bức thư khác để đốt. Tinka có cảm tưởng mỗi

phong bì trở thành một thứ tội lỗi thêm vào những tội lỗi mà bà đã phạm từ
trước.

Eddy bảo:

- Vú đốt hộ những bức thư của Lidia Petrovici. Vú còn nhớ mình gởi

cho Lidia kiện hàng cuối cùng ngày nào không? Hình như đã bốn tháng rồi
mà sao tôi chưa thấy trả lời. Tôi sợ đã có gì không hay xẩy ra. Rất có thể
cảnh sát đã tịch thu gói quà. Và họ sẽ trở lại đây điều tra mình. Tốt hơn hết
nên đốt các bức thư này đi.

Eddy nghĩ tới người em họ, Lidia Petrovici đang ở tại Quốc gia Nam tư,

một quốc gia đang thanh trừng Do thái một cách khốc liệt. Lidia phải sống
dưới một tên giả. Nàng là một trong những người Do thái còn sống sót. Gởi
những gói quà cho Lidia thật là nguy hiểm quá. Vì vậy Eddy phải đốt
những bức thư mà Lidia đã viết để báo tin đã nhận đều đặn thuốc men, sô
cô la và quần áo do nàng gởi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.