LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 71

- Thôi mình cứ đến hý viện vậy. Và không cần xem diễn kịch. Mệt quá

rồi, nhưng đằng nào cũng phải đến để trả lại gói quà, thế thôi.

Motok gọi tắc xi đi về hý viện. Đến nơi đã thiếu 15 phút đầy 9 giờ. Thế

mà cửa lớn còn đóng. Hý viện tối om. Bước lên tam cấp, hắn cố mở cửa
chính của hý viện rộng thênh thang. Cửa vẫn đóng. Đặt gói quà xuống bậc
thềm, Motok quẹt một cây diêm và tự nhủ «Nếu có trình diễn như thường lệ
vào lúc 9 giờ thì vào giờ này hý viện đã mở cửa rồi chứ!»

Ánh sáng cây diêm cho phép Motok đọc một mảnh giấy dán trước cửa

có hàng chữ hoa: «Hý viện Eddy Thall ngưng trình diễn tạm thời.»

Motok muốn hiểu lý do tại sao, nhưng chẳng ai ở đó để hỏi cả. Motok

lại tự an ủi: “May mà chỉ mới tạm ngưng thôi.”

Trước khi bỏ đi, Motok muốn chắc có đúng như vậy không, hắn bèn

quẹt thêm một cây diêm nữa, dòng chữ hoa hiện ra trên mảnh giấy dán ở
cửa «Hý viện Eddy Thall ngưng …» chỉ đọc được như thế thì cây diêm tắt.
Mảnh giấy chìm trong bóng tối, nhưng chắc chắn là Motok đã đọc đúng.
Những buổi trình diễn của hý viện Eddy Thall đã ngưng.

XV

Eddy nói với Tinka:

- Tinka, vú phải ráng lên. Chúng ta không có quyền để thay đổi một điều

gì cả. Tôi đã thử hết cách rồi, nhưng người ta vẫn không cho phép tôi để vú
làm việc ở đây. Vú phải đi, nếu không cả hai chúng ta phải vào tù. Không
một người Do Thái nào có quyền nuôi người giúp việc có đạo Thiên chúa.

Tinka đứng trước mặt Eddy Thall, trong căn phòng mà bà không có

quyền quét tước, đã mấy ngày nay. Kể từ ngày bà đi vắng, sàn nhà không
được đánh bóng, bụi bám đầy sách vở không ai lau chùi. Nhận xét đó đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.