LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 127

mình, anh ấy ít thận trọng hơn. Vào nửa đêm có một trận tấn công kinh
điển của quân Việt: hoả lực súng cối và xung phong, một cơn sóng cuộn có
sức đè nén thực thụ, rất khó cản lại nếu như mọi việc không được tính toán
trước. Bruno gọi Bréchignac: Chỗ anh thế nào? – Chỗ tôi, yên ổn.
Bréchignac gọi Bruno: Tôi có một đại đội bị tràn qua tổn thất nghiêm
trọng… Trung đoàn dù thuộc địa số 1 như vậy là mất sáu chục người trong
lúc tổn thất của tôi rất nhỏ.

Nhưng Bréchignac đã phản ứng, động viên các đơn vị của mình và

chúng tôi đã có thể rút đi bằng việc tiến hành một trận đánh kiềm chế ở
cùng một độ cao. Trở về chỗ tướng Gilles, nhiệm vụ hoàn thành, quân Việt
bị một đòn nặng. Tôi phải nhắc đến tên Bréchignac, bởi lẽ tôi sẽ còn nói lại
về anh ấy.

Tháng giêng, tháng hai, tháng ba, tháng tư, đã bốn tháng trời lặn ngụp

qua lại hàng trăm kilômét, ăn đồ hộp, tắm rửa trong một dòng suối khi có
cơ hội. Chúng tôi nghỉ lấy lại hơi sức đã bốn mươi tám tiếng đồng hồ ở Nà
Sản. Máy bay Linarès vừa hạ cánh. Ông triệu tập tôi tới trước mặt tướng
Gilles. Tôi trình diện, trong lòng sung sướng, hi vọng rằng ông sẽ báo tin
chúng tôi được quay về Hà Nội.

- Bruno, tôi cần đến anh cho một nhiệm vụ tế nhị. Chớ có bảo tôi là anh

đang mệt, tôi biết điều đó… Ngày mai, anh sẽ được máy bay chuyển sang
Lào cùng với tiểu đoàn. Một cuộc tấn công của quân Việt đã hình thành
nhằm vào Luang Prabang. Anh sẽ đi tiên phong trong binh đoàn cơ động số
1 đã có mặt tại vị trí đó và do đại tá Daillier chỉ huy, đại tá sẽ cho anh các
chỉ dẫn.

Tôi nuốt nước bọt:

- Rõ, thưa tướng quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.