LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 234

Chiếc xe tải Molotova này, với khối hàng toàn những vị anh hùng thất

trận, vẫn chưa chịu tới nơi dừng lại. Chân tay rã rời, thân hình gầy giơ
xương, chúng tôi mơ tới một bữa ăn ngon, một hộp dao cạo râu, một lần
tắm rửa đàng hoàng... một người đàn bà xinh đẹp... Tất cả chỉ là ảo ảnh!
Nỗi khổ cực dai dẳng, chặng đường vác thánh giá chịu tội của chúng tôi,
bao giờ và sẽ kết thúc ở đâu đây?

Yên Bái, con sông Hồng. Tiếp tục đi về hướng bắc. Tuyên Quang. Có

một lúc chúng tôi bỏ xe tải để đi bộ tiếp. Càng hay, chúng tôi có thể đứng
thẳng dậy, hít thở, đi bộ và ban đêm nằm dài ra ngủ. Trancart đã rời bỏ
chúng tôi. Đã từng chỉ huy đội dân binh người Thái ở Lai Châu, anh ấy bị
coi là tội phạm chiến tranh? Vaillant, đã suy nhược, anh ấy bước đi rất khó
khăn. Anh ấy ngã gục xuống đường. Một người bộ đội xốc anh ấy lên, tát
anh ấy một cái. Tôi nắm lấy cổ áo tay bộ đội nhỏ bé. Anh ta sợ, anh ta bình
tĩnh lại. Chúng tôi giúp Vaillant đi tiếp.

Chú thích

1. Ý nói tiểu đoàn dù số 6 cho Bigeard chỉ huy - N.D

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.