LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 288

Goldstein thét lớn với Werner:

- Cái hầm kìa! Chui vô đó! Bọn chúng không dám tới đâu!

Họ nhìn một căn hầm bỏ trống của ngôi nhà đổ nát. Căn hầm như rộng

thênh thang. Bóng tối trong nó là sự an toàn. Căn hầm như có sức cuốn
xoáy khiến họ không cưỡng nổi. Những người tù đứng đó, nhìn chằm chặp
vào căn hầm như bị thôi miên. Họ bắt đầu lảo đảo. Werner cố cưỡng lại:

- Không.

Và hắn thét to lên:

- Không được. Tất cả sẽ bị bắn! Cứ đứng yên!

Goldstein quay nhìn Werner. Mắt hắn đục ngừ như diệp thạch. Miệng hắn

xoay động:

- Không phải chạy để núp. Phải đào tẩu! Chạy luôn qua đó! Có một lối ra

ở phía sau!

- Không!

Hắn tưởng là mình đang nói nhỏ nhưng sự thật thì hắn đang hét thật to

giữa những tiếng ầm ĩ hỗn loạn "Không!" Chẳng phải là để nói với
Goldstein mà là để nói với chính hắn. "Ngay lúc này không được! Không
được đâul" Hắn biết đó là sự điên cuồng, bao nhiêu công trình xây dựng
ngấm ngầm của anh em sẽ lâm nguy, bạn bè sẽ bị giết chết như trùng dế. Cứ
mỗi tù nhân vượt ngực là mười tù nhân khác bị giết chết. Máu sẽ đổ đầy
đường.

- Không!

Werner hét lên và giữ chặt Goldstein lại đồng thời cũng giữ chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.