LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 298

trong những bộ thế khác nhau, đều mỉm cười duyên dáng... khiến cảnh
tượng trở thành thô bỉ lạ lùng.

Hết cả rồi, Neubauer tự nhủ. Hết cả. Selma sẽ nghĩ gì? Công lý ở đâu?

Hắn thở dài chán nản và bỏ đi ra. Bỗng nhiêu hắn thoáng thấy bóng người
vừa nghe tiếng chân tới gần vội vàng bỏ chạy. Phản ứng tự nhiên, hắn hô to:

- Đứng lại! Nếu không, tôi bắn!

Cái bóng dừng chân hiện thành một người thấp bé, nghèo nàn.

- Lại đây!

Người đàn ông sợ sệt tới gần. Và Neubauer hơi giựt mình khi nhận ra kẻ

đối diện. Đó là người chủ cũ của cao ốc. Giọng Neubauer hơi lạc đi:

- Blank! Có phải ông không?

- Thưa Đại tá, phải.

- Ông tới đây làm gì?

Hắn đã lấy lại giọng cứng cỏi. Blank lắp bắp:

- Thưa, tôi... tôi...

- Tới đâu? Tới làm gì?

Blank cuống cuồng chỉ vu vơ vào đống gạch vụn. Neubauer trợn mắt:

- Để chứng kiến cho thỏa mãn, hả?

Blank lùi lại một bước:

- Không, không. Không phải đâu, Đại tá. Tôi thấy thảm hại quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.