LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 75

- Đồ ăn! Bạn nghĩ gì? Tôi có phải là trật tự viên nhà bếp đâu.

- Tôi không nói thế.

- Vậy bạn muốn tôi phải làm gì?

- Không muốn gì cả. Tôi chỉ hỏi là bạn có món gì ăn được không.

Lebenthal đứng lặng yên rồi chua chát bảo:

- Thực phẩm. Bạn có biết là những người Do Thái trong trại đều bị phạt

nhịn bánh mì hai ngày không? Lệnh của Weber.

509 nhìn sững Lebenthal:

- Có thật không?

- Hừ, tôi dựng đứng lên à?

- Trời! Rồi sẽ có hàng đống thây người.

- Đúng vậy. Hàng đống. Vậy mà bạn muốn biết tôi có món gì để ăn

không...

- Bình tĩnh, Leo. Ngồi xuống đây. Đây là một mẩu chuyện đẫm máu.

Ngay bây giờ, nếu mình khéo xoay xở, mình sẽ có...

Lebenthal bắt đầu run:

- Thật vậy không? Như thế tất cả đều là lỗi của tôi sao?

Hắn có tật hay run lên mỗi khi bị xúc động. Đối với hắn, run lên cũng

đồng nghĩa như gõ mấy đầu ngón tay lên mặt bàn mà kẻ khác thường làm.
Phản ứng như thế cũng là một cách tự trấn an, một cách làm giảm bớt cơn
xúc động. Ở trại tập trung thì loạn thần kinh và thái độ lạnh nhạt đều được
coi như một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.