LY HÔN TUỔI LÊN MƯỜI - Trang 70

phải tiếp tục nằm dài trên chiếc chiếu kia, một mình đối mặt với con ác quỷ
ấy. Em vừa ôm siết cô Dowla trong tay vừa cảm ơn cô.

- Nojoud này?

- Vâng?

- Hãy cầm lấy. Số tiền này có thể giúp ích cho cháu.

Cô ấy giúi vào lòng bàn tay em 200 rial

(30)

. Đó là tất cả số tiền ít ỏi mà

cô đã gom được vào buổi sáng hôm đó khi đi ăn xin ở ngã tư bên cạnh.

- Cảm ơn cô Dowla. Cảm ơn cô!

Ngày hôm sau, em thức dậy trong tâm trạng phấn khởi hơn bình thường.

Và chính em, em cũng cảm thấy ngạc nhiên trước trạng thái tinh thần mới
của mình. Như mọi buổi sáng, em rửa mặt. Em cầu nguyện. Em bật chiếc
bếp nhỏ lên để đun sôi nước trà. Rồi em vừa sốt ruột đợi mẹ dậy vừa bồn
chồn chơi với đôi bàn tay mình. “Nojoud, giọng nói nhỏ nhẹ từ bên trong
em cất lên, hãy cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể, để tránh gây tò mò.”

Khi cuối cùng Omma cũng mở mắt, một lúc sau đó, và bắt đầu tháo nút

thắt ở góc của chiếc khăn màu đen mà mẹ thường giấu tiền trong đó ra, em
thở phào vì hiểu rằng dự định của em có thể có cơ hội được thực hiện. Nếu
như mẹ biết...

- Nojoud, mẹ vừa nói với em vừa đưa cho em 150 rial, con hãy đi mua

bánh mì cho bữa sáng.

- Vâng, Omma, em ngoan ngoãn trả lời mẹ.

Em cầm tiền. Em mặc áo khoác và choàng chiếc khăn đen, trang phục

của phụ nữ có chồng. Em cẩn thận khép cánh cửa phía sau. Các ngõ phố
vùng ngoại vi vẫn gần như vắng tanh. Em rẽ vào con phố đầu tiên bên phải,
con phố dẫn đến cửa hiệu bánh mì trong góc phố nơi bánh mì giòn tan khi
vừa được lấy ra từ chiếc lò truyền thống. Căng tai lắng nghe, phía xa xa, em
nhận ra tiếng rao hàng của người bán bình ga, người hàng ngày vẫn đi qua
khu phố bằng xe đạp, kéo theo sau là một chiếc xe bò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.