LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 125

về Edward và về thái độ của Edward trong mọi trạng thái tinh thần khác
nhau - trìu mến, thương cảm, chấp nhận, chê trách, nghi ngờ. Có nhiều
khoảnh khắc, khi mà, nếu không do bà mẹ hoặc hai em gái vắng mặt thì ít
nhất do họ bị bận rộn, không ai nói gì với nhau, cô được đơn độc để sống
với chính mình. Đương nhiên là tâm tư cô được tự do; tư tưởng cô không bị
ràng buộc nơi khác. Quá khứ và hiện tại phải ở trước mặt cô, phải bắt buộc
cô để tâm đến, và chiếm lĩnh hoài niệm của cô, suy tư của cô, mộng tưởng
của cô.

Từ mơ mòng như thế, khi ngồi ở bàn viết một buổi sáng, không lâu sau

khi Edward rời xa họ, cô bị đánh thức bởi có khách đến nhà. Cô đang ngồi
một mình trong phòng. Cô nghe tiếng cánh cổng sân vườn trước nhà,
hướng tầm mắt qua khung cửa sổ, nhận ra một nhóm đông người đang đi
đến cửa chính. Trong số đó là Ngài John, Phu nhân Middleton và bà
Jennings, nhưng còn thêm hai người khác, một đàn ông và một phụ nữ mà
cô chưa quen biết. Cô đang ngồi gần cửa sổ, và ngay khi Ngài John nhận ra
cô, ông tách ra khỏi nhóm người đang làm nghi lễ gõ cửa để bước qua bãi
cỏ, bắt buộc cô phải mở khung cửa sổ để nói chuyện với ông, tuy chỉ có
khoảng cách ngắn giữa cửa sổ và cửa chính, nên họ khó nói chuyện với
nhau mà những người khi không nghe được.

Ông nói:

- Này, chúng tôi dẫn đến vài người lạ. Cô thấy họ thế nào?

- Suỵt! Họ nghe được.

- Dù họ nghe được cũng không sao. Đấy là vợ chồng Palmer. Tôi có thể

nói Charlotte xinh lắm. Cô có thể thấy cô ấy nếu nhìn hướng này.

Vì Elinor chắc chắn sẽ gặp cô này trong ít phút mà không phải sỗ sàng

như thế, cô từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.