Charlotte được tốt nhờ công của bà, sẵn sàng chờ cơ hội - vì chỉ có cô
Steele đủ hiếu kỳ yêu cầu bà nói - để tường thuật từng chi tiết chính xác về
tình trạng của cô con gái.
Một việc thật sự khiến bà bất bình, và mỗi ngày bà đều than phiền. Anh
Palmer vẫn giữ nguyên quan điểm phổ biến của giới đàn ông - nhưng
không có vẻ làm bố chút nào - là mọi em bé đều trông giống nhau. Mặc dù
vào những giai đoạn khác nhau bà có thể nhận ra rõ ràng những nét giống
nhau đặc biệt giữa em bé này và mọi em bé của hai bên nội ngoại, bà không
thể thuyết phục cha của bé tin như thế; và bà cũng không có cách nào làm
cho anh công nhận điều đơn giản là đứa bé này dễ thương nhất thế gian.
° ° °
Một bất hạnh giáng xuống cô John Daswood trong thời gian này. Đấy
là, trong khi hai cô em chồng cùng với bà Jennings đến thăm cô ở Phố
Harley, một người quen biết khác của cô ghé qua - một tình huống tự nó
không nhất thiết phải gây tai họa cho cô. Nhưng trong khi trí tưởng tượng
của thiên hạ sẽ dẫn họ đi xa để có phán xét sai lạc về tư cách của một người
và kết luận về tư cách này chỉ qua bề ngoài, theo cách nào đấy hạnh phúc
của ta phải luôn do tình cờ. Trong chuyện này, người phụ nữ kia cũng đã để
trí tưởng tượng đi quá xa sự thật và điều khả dĩ, đến nỗi khi chỉ nghe đến
tên hai cô nhà Daswood và biết họ là hai em gái của anh Daswood, đã lập
tức kết luận rằng họ đang ngụ tại Phố Harley.
Sự nhầm lẫn này được thể hiện một hoặc hai ngày sau, trên thiệp mời
gửi đến hai cô và anh chị của hai cô, cho một buổi hòa nhạc ở nhà người
phụ nữ. Hậu quả là cô John Daswood bắt buộc phải gửi cỗ xe ngựa đến đón
hai cô em, nhưng tệ hại hơn, bị khó chịu vì phải tỏ ra săn sóc cho hai cô
em, và ai nói được rằng hai cô em sẽ không đi cùng lần thứ hai? Đúng thật
là cô luôn luôn có khả năng làm cho thiên hạ thất vọng. Nhưng như thế
không đủ; vì khi thiên hạ đã xác định một loại tư cách mà họ cho rằng sai,
họ cảm thấy tổn thương khi chờ đợi bất kỳ điều gì tốt hơn trước mặt họ.