LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 323

- Vâng, thưa bà.

Bây giờ mọi suy nghĩ của cô là nên bắt đầu như thế nào - cô nên tự

mình bày tỏ ra sao trong lá thư của cô gửi Edward. Hoàn cảnh đặc biệt giữa
hai người khiến việc này trở nên khó khăn, trong khi đối với bất kỳ ai khác
là việc dễ dàng nhất trên thế gian. Cô ngồi suy nghĩ trên trang giấy với cây
bút trên tay, vừa e mình nói quá nhiều hoặc quá ít, cho đến lúc cô bị gián
đoạn, vì Edward bước vào.

Anh đến để trao thiệt giã biệt, và gặp bà Jennings tại cánh cửa khi bà đi

ra cỗ xe. Bà xin lỗi vì không thể quay trở vào, mời anh vào, nói cô
Daswood đang ở trên nhà và muốn nói với anh một việc rất đặc biệt.

Giữa cơn hoang mang, Elinor đang lấy làm mừng là, dù có thể khó khăn

trình bày một cách đúng lý trong lá thư, ít nhất cũng còn tốt hơn phải thông
qua lời nói. Vừa lúc này, người khách của cô bước vào, để bắt buộc cô phải
nỗ lực tốt nhất qua cách thức khó khăn hơn.

Cô ngạc nhiên và bối rối cùng cực vì sự xuất hiện bất ngờ của anh. Cô

đã không gặp lại anh từ khi chuyện hẹn ước của anh trở nên công khai. Qua
ý thức cô đã nghĩ như thế nào về chuyện của anh và bây giờ phải nói với
anh những gì, trong vài phút cô vô cùng ngượng nghịu.

Anh cũng rất khổ sở, và họ cùng ngồi xuống trong tâm trạng bối rối

nhất. Anh không thể nhớ ra khi mới tự tiện bước vào anh đã xin lỗi cô hay
chưa; nhưng để đúng phép, sau khi đã ngồi xuống và có thể cất tiếng nói
lên điều gì đấy, anh cất tiếng xin lỗi. Anh nói:

- Bà Jennings bảo tôi rằng cô muốn tiếp chuyện tôi, ít nhất tôi hiểu bà

ấy nói thế; nếu không, chắc chắn tôi đã không đường đột như thế này; dù
rằng cùng lúc, tôi rất tiếc nếu phải rời London mà không gặp được cô và
em gái cô; nhất là có lẽ một thời gian... có thể tôi không gặp lại cô nữa.
Ngày mai tôi đi Oxford.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.