LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 324

Đã trấn tĩnh lại và quyết định làm cho xong càng nhanh càng tốt việc

mà cô rất ngại, Elinor nói:

- Tuy nhiên, anh không thể đi mà không nhận lời chúc tốt đẹp của chúng

tôi, ngay cả nếu chúng tôi không thể trực tiếp chúc anh. Bà Jennings đã nói
đúng. Tôi có chuyện cần thông báo cho anh, mà tôi vừa mới bắt đầu qua
thư từ.

"Tôi được ủy nhiệm một công tác rất đẹp ý (thở nhanh hơn bình thường

khi cô nói). Đại tá Brandon, vừa ở đây mười phút trước, nhờ tôi chuyển lời
là, khi được biết anh có ý định xin thụ phong, ông ấy rất lấy làm vui tiến cử
anh cho chức vụ giáo sĩ ở Delaford vừa mới bị bỏ khuyết, và ông ấy chỉ
ước gì có giá trị cao hơn."

"Xin cho phép tôi được chúc mừng anh đã có một người bạn đáng kính

và có óc phán xét như thế, và tôi cũng mong chức vụ này - cho thu nhập
khoảng hai trăm mỗi năm - có thể được khá hơn, đến mức cho phép anh...
đến mức hơn là ổn định tạm thời... tóm lại, là mức giúp anh thực hiện mọi ý
niệm của anh về hạnh phúc."

Những gì mà Edward cảm nhận, khi anh không thể tự mình nói ra, lại

không thể mong bất kỳ ai khác nói thay cho anh. Anh lộ vẻ mặt kinh ngạc
với thông tin bất ngờ như thế, không thể trông mong như thế, không tránh
khỏi gây phấn khích; nhưng anh chỉ có thể nói:

- Đại tá Brandon!

Có thêm bình tĩnh vì những gì tệ hại nhất đã qua, Elinor tiếp:

- Vâng, Đại tá Brandon tỏ ý đây là để minh chứng ông quan tâm đến

chuyện vừa xảy ra - đến tình cảnh độc ác mà anh sa vào do thái độ không
thể biện minh được của gia đình anh - mối quan tâm mà tôi tin chắc
Marianne, tôi và bạn bè của anh đều phải chia sẻ. Đây cũng là chứng cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.