LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 361

"Nhưng tôi đã làm tổn thương không chỉ cô ấy; tôi còn làm tổn thương

một người mà tình cảm dành cho tôi (tôi có thể nói như vậy được không?)
cũng nồng nàn không kém cô kia và với tâm tư - ôi! Vô cùng vượt trội!"

- Tuy thế, thái độ dửng dưng của anh đối với cô gái bất hạnh kia - tôi

phải nói thế - với tôi là không chấp nhận được, dù cho anh có nói thế nào đi
nữa: thái độ dửng dưng của anh không thể biện minh việc anh tàn nhẫn bỏ
rơi cô ấy. Đừng nghĩ anh được tha thứ vì bất kỳ lý do nào: hoặc anh đã yếu
đuối, hoặc anh không hiểu cô ấy, trong cung cách tàn nhẫn phóng đãng hiển
hiện qua con người anh. Đáng lẽ anh phải biết là: trong khi anh đang vui
thú ở Devonshire, theo đuổi những ý đồ mới, lúc nào cũng nhiệt náo, lúc
nào cũng vui vẻ, thì cô ấy đã sa vào cảnh khốn khổ tột cùng.

Anh nồng nàn trả lời:

- Nhưng, thật tình mà nói, tôi đã không biết việc này. Tôi không nghĩ ra

rằng mình đã quên cho cô ấy biết tôi ở đâu, và chỉ cần nhận thức thông
thường thì cô ấy đã có thể tìm được tôi.

- Được rồi, thưa anh, còn bà Smith nói gì?

- Bà ấy lập tức kết án tôi nặng nề, và cô có thể đoán tôi xấu hổ ra sao.

Cuộc sống của bà ấy thuần khiết, những quan niệm của bà ấy thì nghiêm
túc, bà không biết gì về thế giới bên ngoài - mọi yếu tố đều bất lợi cho tôi.
Tôi không thể phủ nhận vụ việc, và mọi cố gắng để trình bày vụ việc theo
hướng làm dịu đều vô vọng. Tôi tin bà ấy đã có định kiến để nghĩ hành vi
của tôi nói chung là vô đạo đức, lại càng bất bình về mỗi chuyện vặt vãnh,
về thời gian ít ỏi tôi đã dành cho bà.

"Tóm lại, kết cuộc là đi đến đổ vỡ. Nhưng có một giải pháp mà tôi tự

cứu mình được. Qua đạo đức cao cả của bà, một phụ nữ tốt đẹp làm sao! Bà
hứa sẽ quên chuyện quá khứ nếu tôi bằng lòng cưới Eliza. Nhưng không
thể được; thế là tôi bị bà từ bỏ và đuổi ra khỏi nhà bà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.