LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 372

- Về việc này, tôi phải cọ sát với thế gian càng nhiều càng tốt. Không

thể có hạnh phúc gia đình. Tuy nhiên, nếu tôi được phép nghĩ rằng cô và
những người thân của cô quan tâm đến số phận và công việc của tô, đấy có
thể là phương tiện... đấy có thể giúp tôi cảnh giác... ít nhất là chỗ để tôi dựa
vào mà sống. Chắc chắn tôi đã mất hẳn Marianne rồi. Nếu tôi còn có một
cơ hội được tự do -

Elinor chặn anh lại bằng một ý khiển trách.

Anh đáp:

- Được rồi, giã từ lần nữa. Tôi sẽ ra đi và sống trong đau khổ vì một sự

kiện.

- Anh có ý gì?

- Hôn lễ của em gái cô.

- Anh đã lầm to. Anh sẽ không mất cô ấy hơn là anh đã mất bây giờ.

- Nhưng có người sẽ được cô ấy. Và nếu người này là chính người ấy,

tôi không thể chịu đựng được. Nhưng tôi không muốn lưu lại lâu thêm để
tự đánh mất mọi thiện ý cảm thông của cô, bằng cách bày tỏ rằng khi tôi
càng bị thương đau tôi lại càng không muốn tha thứ. Xin chào; xin Thượng
đế ban phước cho cô!

Qua các lời này, anh gần như chạy khỏi căn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.