ông những người trẻ đông hơn là ngôi nhà ông có thể chứa được; họ càng
ồn ào ông càng vui. Ông là điều may mắn cho giới trẻ quanh vùng, vì vào
mùa hè ông liên tục mở chiêu đãi ngoài trời với món thịt đùi và gà nguội,
còn vào mùa đông các buổi tối họp mặt của ông thì vô số, đủ cho bất kỳ
thiếu nữ trẻ nào tránh buồn chán ở tuổi 15.
Ông luôn lấy làm vui khi một gia đình vừa dời đến ngụ trong vùng; và
trong mọi phương diện, ông bị thu hút bởi các cư dân mà ông mới tiếp nhận
vào nhà nghỉ mát của ông ở Barton. Các cô nhà Daswood đều trẻ trung,
xinh xắn, không giả tạo. Thế là đủ để ông có ấn tượng tốt, vì một thiếu nữ
xinh xắn chỉ cần tỏ ra không giả tạo là trở nên cuốn hút. Vì thế, khi tỏ ra
lịch sự với các cô cháu họ, từ tâm hồn hiền hòa ông cảm thấy hài lòng thật
sự. Khi giúp ổn định một gia đình chỉ toàn phụ nữ trong nhà nghỉ mát của
mình, một thể tháo gia thường chỉ trọng vọng cùng giới đàn ông, không
mấy khi họ muốn nâng cao khiếu thẩm mỹ bằng cách nhận phụ nữ vào cư
ngụ trong khuôn viên gia cư của họ.
Bà Daswood cùng ba cô con gái được Ngài John ra đón tiếp tận cửa
chính, chào đón họ đến Barton Park qua vẻ chân thành; và khi ông đưa họ
đến phòng gia đình, ông lặp lại với họ nỗi quan ngại ông tỏ bày ngày trước
rằng không thể mời anh trai trẻ nào đến để giới thiệu cho họ. Ông bảo, họ
sẽ chỉ gặp một người ở giai cấp quý phái ngoài ông ra; một người bạn đặc
biệt đang lưu lại khu gia cư của ông, nhưng lại không còn trẻ và không mấy
vui nhộn. Ông hy vọng họ không lấy làm phiền vì buổi họp mặt chỉ có ít
người, trấn an rằng việc này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Vào buổi sáng
ông đã thăm viếng vài gia đình với hy vọng mời thêm được người, nhưng
đây là thời gian trăng tròn và ai nấy đều đã có hẹn. Điều may mắn là bà mẹ
của Phu nhân Middleton đã đến Barton vào giờ chót, và vì bà là phụ nữ rất
vui vẻ dễ chịu, ông mong các thiếu nữ sẽ không cảm thấy vô vị như họ
tưởng. Các cô gái, cũng như bà mẹ, đều hoàn toàn hài lòng được gặp hai
người lạ, và không muốn gặp thêm người khác.