MA ĐAO CA - Trang 379

Ngay khi ấy, thần trí Hồ Thiết Sanh bỗng trở nên sáng suốt, lập tức nhớ

lại lời nói của văn sĩ trung niên, thầm nhủ :

“Mình với nàng chưa có danh phận vợ chồng, sao thể xảy ra quan hệ với

nàng? Nhưng theo lời văn sĩ ấy, sau khi mình xảy ra quan hệ với nàng, nàng
sẽ cho mình biết nửa phần bí mật. Bí mật ấy hẳn có liên quan đến Kiếm Già
Minh hoặc là chuyện mất tích của sư tổ và Bạch tiền bối”.

Chàng nghĩ đến đó, lại bất giác do dự, nhưng Hồ Thiết Sanh dẫu sao

cũng là một thiếu niên bất phàm, nhanh chóng suy tính quyết định, vì chàng
tin văn sĩ trung niên kia hẳn là một vị kỳ hiệp bạch đạo, ông ấy đã nêu ý
kiến thì hẳn có thể đứng ra thu xếp cho chàng. Vả lại, chàng đã hai lần động
chạm da thịt với Bạch Diêu Hồng, kiếp này nàng cũng chẳng thể làm vợ
người khác nữa.

Thế là chàng ôm chặt lấy Bạch Diêu Hồng, nhưng không đột phá qua cửa

ải sau cùng. Khoảng một canh giờ sau, Bạch Diêu Hồng lửa dục mới dần
lắng dịu.

Bạch Diêu Hồng thở hào hển, mắt hé mở, thẹn thùng nép vào ngực Hồ

Thiết Sanh nói :

- Sanh ca, chúng ta đã...

- Hồng muội đã cho ngu huynh uống thuốc gì vậy?

Bạch Diêu Hồng giọng não nề :

- Sanh ca hãy lượng thứ cho tiểu muội, lần trước tiểu muội cũng đã giở

trò ám muội nhưng không hề có ác ý, mà chỉ là vì yêu Sanh ca, nhưng lần
ấy tiểu muội đã không cho Sanh ca.

- Ngu huynh hiểu tâm ý của Hồng muội, nhưng việc này phải thư thả vì

cần phải giải thích rõ trước với Quyên muội, nếu không hẳn có xung đột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.