MA ĐAO CA - Trang 882

Liền tức tiếng già của Bạch Băng chấn động, dường như âm điệu cũng

thay đổi rất nhiều, rồi vụt im bặt, lạnh lùng nói :

- Tôn giá quả nhiên thân thủ phi phàm, chúng ta hãy với binh khí ấn

chứng vài chiêu nữa.

Lạc Dật buông tiếng cười khẩy, chẳng thấy xoay cổ tay, mũi kiếm đã trỏ

vào ngực Bạch Băng. Chỉ nghe keng một tiếng, Ma già của Bạch Băng đã
bị kiếm khí vô hình đẩy bạt sang bên nửa thước.

Hồ Thiết Sanh hết sức bội phục, thầm nhủ :

“Cách nhau hai trượng mà có thể với kiếm khí từ mũi kiếm phát ra đả

thương người, e rằng sư tổ cũng không làm nổi”.

Bạch Băng nhướng mày, Ma già trong tay lộn lên và quét ngang ra, chỉ

nghe keng một tiếng, trường kiếm trong tay Lạc Dật cũng bị đánh bạt một
thước.

Bạch Ngọc Quyên chẳng hiểu sao lại hớn hở cười, chứng tỏ mỗi người

đều có lòng riêng tư, mặc dù hai người đều không phải kẻ xa lạ, một là mẫu
thân và một là phụ thân, nàng yêu thương mẫu thân hơn. Đó có lẽ vì nàng
đã sống bên ngoại tổ phụ từ thuở nhỏ mà nên.

Hai người cùng thi triển một chiêu, người nào cũng có điểm độc đáo

riêng, cùng buông tiếng cười một hồi, sau đó cách không giao thủ.

Cách giao thủ này gần giống như Bạch Long Xuyên và Lạc Kỳ ấn chứng

võ công hôm trước, chỉ thấy trường kiếm của Lạc Dật kết tụ một lớp sương
trắng, mỗi lúc càng dày, và Ma già của Bạch Băng cũng từ trong lỗ bốc ra
mấy luồng khí trắng, nghi ngút bay lên cao mấy trượng, gió núi lồng lộng
mà không thổi tan được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.