MA ĐAO CA - Trang 947

Kim Bột Ngân Thủ Hùng Côn tự biết sớm muộn gì cũng đến lượt mình,

chi bằng tự động ra sân, và hơn nữa lão nghĩ Bạch Long Xuyên chưa chắc
là địch thủ của lão.

Bạch Long Xuyên trầm giọng nói :

- Kết cuộc của mấy tên ma đầu kia hẳn tôn giá đã nhìn thấy rõ, chả lẽ còn

chưa biết ăn năn hối cải ư?

Hùng Côn cười khẩy nói :

- Ai chết bởi tay ai cũng chưa biết chừng. Bạch Long Xuyên, tôn giá

không phải địch thủ của Hùng mỗ đâu.

Bạch Long Xuyên nhếch môi cười :

- Vậy thì tôn giá xuất thủ đi.

Hùng Côn vung tay, chiếc Lưu Tinh thủ ánh bạc lấp loáng như tia chớp.

Bạch Long Xuyên vung Ma già quét ngang, đánh bạt Lưu Tinh thủ sang
bên.

Nào ngờ sợi dây xích nối liền Lưu Tinh thủ có công dụng khóa giữ binh

khí đối phương, Ma già liền bị kẹp lấy.

Hùng Côn buông tiếng cười gằn, đầu kia Lưu Tinh thủ vung ra, giáng vào

cánh tay phải Bạch Long Xuyên.

Hiển nhiên, nếu Bạch Long Xuyên mà không buông bỏ Ma già, cánh tay

phải hẳn bị tàn phế, ngay trong khoảnh khắc nguy cấp ấy, Bạch Băng kêu
lên một tiếng thảng thốt, quần hùng bạch đạo thảy đều biến sắc mặt.

Khá khen cho Bạch Long Xuyên, ngay trong lúc nguy cấp, ông bỗng

châu đầu vào Ma già, chỉ nghe một tiếng lảnh lót vang tận mây xanh, thì ra
ông đã thổi tấu Đại Già thập bát phách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.