MA ĐAO CA - Trang 955

Cửu Châu Phi Ma chẳng bỏ lỡ thời cơ, lẹ làng thụp xuống, mở bạch mao

Lưu Tinh chùy ra, tung mình lùi ra xa hơn trượng.

Thì ra Bạch Phàm bị điểm huyệt bỏ sang một bên, mọi người đều tưởng y

một chân đã gãy, chắc hẳn không còn giở trò gì được. Hơn nữa, cuộc chiến
của Hồ Thiết Sanh với Cửu Châu Phi Ma có thể nói là hiếm có trong võ
lâm, mọi người đều chăm chú theo dõi, quên để mắt đến tên ác tặc này.

Bạch Phàm vẫn ngồi trên đất, nắm lấy cổ chân phải Bạch Diêu Hồng,

cười hăng hắc nói :

- Hồ Thiết Sanh, Bạch mỗ đã ra nông nỗi này sống không còn ý nghĩa gì

nữa, bây giờ Bạch mỗ đã bắt được một kẻ chết thay, kể ra cũng gỡ được
chút vốn liếng.

Hồ Thiết Sanh mặt biến sắc, từ từ tiến tới nói :

- Bạch Phàm, Diêu Hồng là em gái ngươi kia mà. Chả lẽ cả thủ túc của

mình mà ngươi cũng không buông tha hay sao?

Bạch Phàm cười hung tợn :

- Gì mà thủ túc với không thủ túc, y đã giúp ngươi đối phó với Bạch mỗ,

sớm đã không nhận ca ca này rồi. Bây giờ ngươi muốn người chết hay
người sống?

Hồ Thiết Sanh nghiến răng :

- Muốn người sống thì sao? Muốn người chết thì sao?

- Muốn người sống thì để cho ta rời khỏi đây, nhưng ả cũng phải đi với

ta. Ta cam đoan không làm tổn thương đến ả một sợi tóc, khi nào thoát khỏi
hiểm địa sẽ thả ả ra ngay.

Bạch Diêu Hồng mắt ngập lệ nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.