MARTIN EDEN - Trang 184

"Nhưng tớ biết làm gì ở đây suốt cả ngày chủ nhật?" Martin hỏi.

"Nghỉ ngơi. Cậu không biết là cậu đã mệt lắm rồi à... Sao, ngày chủ

nhật tớ mệt đến nỗi tờ báo cũng không đọc nổi nữa. Có lần tớ đã bị ốm
bệnh thương hàn. Ở nhà thương hai tháng rưỡi. Suốt thời gian đó, tớ không
làm một chút việc gì cả. Thật là tuyệt."

"Thật là tuyệt!" Joe mơ màng nhắc lại một phút sau.

Martin đi tắm. Tắm xong, gã thấy cái anh chàng thợ cả của xưởng giặt

đã biến đâu mất. Rất có thể là anh ta đã đi kiếm cốc bia - Martin cá như
vậy, nhưng nửa dặm đường xuống phố để xem xem có đúng không đối với
gã lúc này chừng như là một cuộc hành trình dài. Gã cởi giày nằm lên
giường để tĩnh trí lại. Gã không với tay ra lấy sách. Gã mệt quá không còn
cảm thấy buồn ngủ; gã nằm dài ra hầu như không nghĩ gì cả, trong một
trạng thái nửa sững sờ cho đến tận lúc ăn chiều. Lúc ấy, không thấy mặt
mũi Joe đâu, nghe người làm vườn hoa, chắc chắn anh ta đang phá phách ở
quán rượu. Martin hiểu ngay, ăn xong, gã lập tức vào giường và đến sáng
hôm sau gã thấy gã đã nghỉ ngơi được nhiều. Joe vẫn chưa về. Martin lấy tờ
báo ngày chủ nhật và nằm dưới bóng cây. Buổi sáng trôi qua, gã không biết
nó đã trôi đi như thế nào. Gã không ngủ, không có ai đến quấy rầy gã, thế
mà vẫn không đọc xong tờ báo. Sau khi ăn trưa xong, gã lại mở báo ra,
nhưng rồi ngủ thiếp đi mất.

Thế là ngày chủ nhật trôi qua. Sáng thứ hai gã lại tất bật, vất vả phân

loại quần áo, còn Joe, khăn buộc chặt lên đầu, mồm rên rỉ chửi rủa, đứng
cho máy chạy và quấy xà phòng.

Anh ta giảng giải: "Tớ không thể nào nhịn được. Cứ tối thứ bảy là

phải đi uống."

Lại một tuần lễ nữa trôi qua, cuộc chiến đấu ghê rợn lại tiếp diễn đêm

đêm dưới ánh đèn điện, và kết thúc vào ba giờ chiều ngày thứ bảy; Joe lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.