MARTIN EDEN - Trang 192

Martin gật đầu, và gọi một chú bé đứng vơ vẩn ở đó nhờ mang bức

điện ra nhà dây thép.

"Khoan đã," Joe lẩm bẩm không thành tiếng. "Để tớ nghĩ đã."

Joe gục xuống quầy rượu, chân đu đưa, Martin vòng tay qua lưng đỡ

lấy Joe trong khi anh ta nghĩ ngợi.

"Cứ ghi vào là có hai thằng thợ giặt," Joe bật nói. "Đây để tớ ghi cho."

"Cậu bỏ nghề để làm gì?" Martin hỏi.

"Cũng với những lý do như cậu thôi."

"Nhưng tớ sẽ đi biển. Cậu không đi được."

"Phải, nhưng tớ có thể đi lang thang được, được, được lắm chứ!"

Martin nhìn Joe như dò hỏi một lúc rồi kêu lên.

"Trời ơi! Tớ nghĩ rằng cậu có lý đấy, thà là một thằng ma cà bông còn

hơn làm thân trâu ngựa. Chứ sao! Cậu sẽ sống, và thế còn hơn cuộc sống từ
trước đến nay của cậu nhiều."

"Trước kia, đã có lần tớ ở bệnh viện," Joe chữa lại. "Thật là tuyệt.

Bệnh thương hàn - Tớ đã kể cho cậu nghe rồi chứ?"

Trong khi Martin sửa bức điện thành "hai người thợ giặt" thì Joe nói

tiếp.

"Hồi ở bệnh viện tớ không bao giờ muốn uống rượu. Kể cũng lạ có

phải không? Nhưng khi tớ làm việc ở đây suốt tuần như một thằng nô lệ, thì
thế nào tớ cũng phải uống cho say mềm. Cậu có để ý thấy bọn làm bếp
cũng uống như quỷ? Và bọn làm bánh nữa? Tại công việc đấy. Nhất định
họ phải uống. Này, cậu để tớ giả nửa tiền bức điện"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.