MARTIN EDEN - Trang 225

Ruth rùng mình, nép sát vào mẹ.

"Con đã nghĩ tới," Ruth phải đợi một lúc cho những ý nghĩ thành hình

trong đầu nàng. "Thật là khủng khiếp. Nghĩ tới điều đó, người của con nôn
nao. Con đã nói với mẹ, chuyện con yêu anh ta thật là một chuyện bất ngờ
đáng sợ, nhưng con không thể nào kìm được mình. Mẹ có thể nào ngăn
không yêu ba được không. Đối với con cũng thế thôi. Có một cái gì đó ở
con, ở anh ấy - con không biết nó là cái gì cho mãi đến tận hôm nay -
nhưng nó đấy và nó đã làm cho con yêu anh ấy. Con không bao giờ nghĩ
con có thể yêu anh ấy, nhưng mẹ thấy đấy, con đã yêu rồi." Nàng kết luận,
một tia chiến thắng yếu ớt nào đó rung lên trong giọng nói của nàng.

Hai mẹ con nói chuyện nhưng không đi đến kết quả gì. Cuối cùng, hai

người chỉ thỏa thuận hãy chờ không nên làm gì vội trong một thời gian
không định rõ là bao lâu.

Muộn hơn một chút, đêm hôm đó, sau khi bà Morse thú thật với chồng

kế hoạch của bà bị hỏng, thì hai vợ chồng cũng chỉ đi đến một kết luận như
thế thôi.

"Còn có thể nào khác được nữa." Ông Morse nói. "Cái thằng thủy thủ

ấy là người đàn ông độc nhất mà con gái mình tiếp xúc. Sớm muộn gì thì
lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, mà nó đã bén thật, mình thấy đấy. Thằng
thủy thủ ấy, là thằng đàn ông duy nhất con gái mình gần gũi lúc này và tất
nhiên nó phải yêu ngay thằng ấy, hay nó tưởng rằng nó yêu, thì cũng thế."

Bà Morse quyết định hành động từ từ và gián tiếp đối với Ruth hơn là

công kích nàng. Còn nhiều thời gian chán vì hoàn cảnh Martin cũng chưa
thể cưới ngay được.

Ông Morse khuyên:

"Nếu nó muốn cứ để cho nó gặp thằng ấy. Càng hiểu rõ thằng ấy, tình

yêu của nó càng giảm đi. Tôi cam đoan như thế. Chỉ cho nó thấy nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.