MARTIN EDEN - Trang 269

Martin hít hít không khí trước khi trả lời.

"Anh chả ngửi thấy mùi gì khác cả, chỉ có mùi khói thuốc lá mốc

thôi."

"Đúng rồi, kinh quá. Tại sao anh hút nhiều thế, Martin?"

"Anh cũng chẳng hiểu tại sao, có điều là lúc nào có một mình anh lại

càng hút nhiều. Đó cũng là một thói quen từ lâu, từ ngày anh còn ít tuổi."

"Thói quen ấy chẳng hay ho gì, anh biết đấy. Ngửi mùi kinh lắm."

"Đấy là tại thuốc. Anh chỉ có thể mua loại rẻ tiền nhất. Để đến khi nào

lĩnh cái ngân phiếu 40 đô la, anh sẽ hút loại thuốc mà ngay cả đến tiền ngửi
cũng thấy dễ chịu. Nhưng cứ kể trong ba ngày mà nhận được hai bức thư
liền thế này thì cũng không phải là tồi em nhỉ? Với bốn mươi nhăm đô la
này, đủ để anh trả hết nợ."

"Công hai năm trời làm việc?" Nàng hỏi.

"Không, không đầy một tuần lễ. Em làm ơn đưa cho anh quyển sách ở

góc bàn đằng kia, quyển sổ ghi bìa xám ấy." Anh mở sổ ra và ghi nhanh,
"Đúng, anh nói đúng: "Tiếng chuông" bốn ngày, "Cơn lốc" hai ngày. Làm
việc một tuần lễ được bốn mươi đô la; một tháng một trăm tám mươi đô la.
Nó vượt mọi số lương anh có thể kiếm được. Hơn nữa, đây cũng mới chỉ là
bắt đầu. Rồi đây, một ngàn đô la mỗi tháng để mua cho em tất cả những cái
mà anh muốn em có cũng không phải là quá nhiều. Lương năm trăm đô la
một tháng sẽ là quá ít. Bốn mươi nhăm đô la này chỉ là bước khởi động.
Em hãy đợi anh ổn định. Rồi em sẽ thấy "khói" của anh."

Ruth hiểu nhầm tiếng lóng ấy, nên quay lại chuyện thuốc lá.

"Anh hút thế này là nhiều quá đấy. Hút loại thuốc gì thì cũng vậy. Bản

thân việc hút thuốc lá là không hay, không kể hút thuốc loại gì. Anh là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.