MARTIN EDEN - Trang 272

đôi cánh tay rắn chắc của gã, ghì chặt lấy nàng, làm cho nàng đau lên vì sự
cuồng nhiệt của nó. Chính trong những lúc ấy nàng đã thấy những lý lẽ để
bào chữa tại sao nàng đã phản bội giai cấp mình, đã vi phạm những lý
tưởng cao cả của mình và nhất là đã ngấm ngầm không nghe lời bố mẹ. Bố
mẹ nàng không muốn nàng lấy con người này. Họ rất kinh ngạc khi thấy
nàng lại có thể yêu con người này được; nhiều khi chính nàng cũng kinh
ngạc, những lúc nàng xa gã và trở về với con người bình tĩnh biết suy luận
trong nàng. Nhưng ở bên gã thì nàng lại yêu gã - thực ra, có nhiều lúc đó là
một mối tình khó chịu, bực bội, nhưng đó là tình yêu, một tình yêu mạnh
mẽ hơn chính nàng.

"Bệnh cúm này thì ăn thua gì?" Gã nói. "Chỉ đau người và nhức đầu

qua loa, thấm vào đâu với những trận sốt kinh khủng rã rời xương cốt."

"Anh cũng đã từng bị sốt như vậy rồi à?" Nàng lơ đãng hỏi, óc đang

miên man với những lý lẽ bào chữa cho niềm hạnh phúc nàng thấy trong
cánh tay gã.

Và cứ như thế, nàng đưa ra những câu hỏi lơ đãng, cho đến lúc chợt

một lời nói của gã làm cho nàng giật mình.

Gã đã bị mắc bệnh sốt đó trong một trại bí mật có ba mươi người hủi ở

trên một hòn đảo của quần đảo Hawaii.

"Nhưng tại sao anh lại đến đấy?" Nàng hỏi.

Sự bừa bãi không giữ mình như vậy dường như là một trọng tội.

"Vì anh không biết," gã trả lời. "Anh không bao giờ nghĩ là có những

người hủi. Khi anh trốn khỏi con thuyền buồm và bơi được vào bờ, anh cứ
đi thẳng vào phía trong tìm một chỗ để ẩn náu. Trong ba ngày liền anh toàn
ăn vả, táo dại và chuối, những thứ này mọc đầy trong rừng. Đến ngày thứ
tư, anh thấy một con đường mòn, một con đường chỉ vừa bước chân đi. Nó
dẫn vào đất liền, ngược lên núi. Đó là con đường anh đang muốn đi. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.