MARTIN EDEN - Trang 289

"Trước đây, đã có lần tôi cũng bị phê phán tương tự như vậy. Chính

Joseph Le Conte 6, một con người vĩ đại, một nhà khoa học và tiến hoá
luận đã phê phán tôi. Nhưng ông ấy chết rồi, và tôi đinh ninh rằng không ai
thấy được chỗ yếu của tôi. Bây giờ đến lượt ông phát hiện và vạch ra. Dù
sao, nghiêm túc mà nói, và đây là sự thú nhận, tôi nghĩ rằng trong cách lập
luận của ông có một cái gì đúng, rất đúng, thực tế. Tôi cổ điển quá, chưa
nắm được cách diễn giải của ngành khoa học và tôi chỉ còn biết trách
những sự thiếu sót trong vốn học vấn của tôi, và cái tính lười biếng cố hữu
nó ngăn không cho tôi đi sâu vào vấn đề như đáng lẽ ra tôi đã phải làm.
Không biết ông có tin được rằng tôi chưa hề bao giờ bước chân vào một
phòng thí nghiệm vật lý hoá học không? Thế mà đó là sự thực. Ông Le
Conte đã nói đúng, cả ông nữa, ông Eden ạ, dù sao, ông cũng nói đúng, đến
mức độ nào đó."

Ruth kiếm cớ đưa Martin đi với nàng ra một chỗ khác. Nàng khẽ nói

với gã:

"Anh không nên cứ giữ giáo sư Caldwell nói chuyện với một mình

anh như vậy. Còn có nhiều người khác cũng muốn nói chuyện với giáo sư
chứ!"

"Ừ, anh có khuyết điểm thật." Martin ngập ngừng nhận lỗi. "Nhưng vì

anh đã buộc được cho ông ta thổ lộ một chút; và nói chuyện với ông ta thật
là lý thú, nên anh cũng chẳng nghĩ ra nữa. Em biết không, ông ta quả thật là
một người tài giỏi, học rộng biết nhiều, chưa bao giờ anh được nói chuyện
với một người như thế. Anh sẽ nói cho em nghe một điều khác nữa. Trước
kia, anh vẫn cứ nghĩ rằng tất cả những người đã học trường đại học hay là
có địa vị cao trong xã hội đều thông minh và xuất chúng như ông ấy cả."

"Ông ấy là ngoại lệ," nàng trả lời.

"Anh cũng nghĩ thế. Bây giờ em muốn anh nói chuyện với ai nào? À,

thôi được, em giới thiệu anh với anh chàng thủ quĩ ngân hàng vậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.