MARTIN EDEN - Trang 461

và lão kiêu hãnh vì điều đó. Lão là con người tự lập. Không ai giúp đỡ lão
cả. Lão không nợ nần ai. Lão đã làm đầy đủ bổn phận của một người công
dân và đã nuôi nổi một gia đình đông con. Đấy, cái "Higginbotham thương
điếm", cái công trình kết quả của cuộc đời cần cù và khéo léo của lão. Lão
yêu cái "Higginbotham thương điếm" như nhiều người yêu vợ mình. Lão
đã thổ lộ tất cả nỗi lòng mình ra cho Martin, đã nói cho gã biết do sự khéo
léo, do tính toán ghê gớm đến thế nào mà lão đã dựng nên được cái thương
điếm này. Lão đã có những kế hoạch cho nó, những kế hoạch đầy tham
vọng. Cả cái khu xung quanh đây đang lớn lên rất nhanh. Cửa hiệu của lão
thực là bé quá. Nếu có thêm chỗ, lão có thể lắp vài chục loại thiết bị cải tiến
vừa tiết kiệm được sức, vừa đỡ tốn tiền. Và lão sẽ làm như thế. Lão đang cố
dốc hết sức cho cái ngày lão có thể mua được khu đất bên cạnh, và dựng
thêm một tòa nhà hai tầng nữa. Trên gác lão sẽ cho thuê, tầng dưới của hai
toà nhà sẽ là "Higginbotham thương điếm". Mắt lão long lanh khi lão nói
tới tấm biển mới sẽ giăng ra rõ ràng qua cả hai toà nhà.

Martin quên không nghe. Cái điệp khúc "tác phẩm đã viết từ lâu rồi"

trong óc gã đã nhận chìm lời nói thao thao của lão anh rể. Cái điệp khúc đó
làm gã phát điên lên; gã cố gắng trốn thoát nó.

"Anh nói là nó đáng giá bao nhiêu?" Martin bỗng hỏi.

Lão anh rể dừng lại giữa những lời lẽ dài dòng về những cơ hội làm ăn

buôn bán của khu vực lận cận. Lão chưa hề nói nó đáng giá bao nhiêu.
Nhưng lão vốn biết. Lão đã hình dung ra nó có đến hàng chục lần rồi.

"Tính theo giá gỗ hiện nay," lão nói, "thì bốn nghìn có thể mua được."

"Kể cả cái biển hàng?"

"Cái đó tôi chưa tính. Khi có nhà thì phải có biển hàng!"

"Còn đất bao nhiêu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.