MARTIN EDEN - Trang 484

của nàng. Vì thế gã giữ lấy bàn tay nàng và tiếp tục bước đi cùng nàng. Tới
quãng đường chạy qua dãy nhà, gã thấy một người đàn ông mặc áo khoác
dài đang lủi vào trong một cái khung cửa. Gã đưa nhanh mắt nhìn vào khi
đi qua và mặc dù gã nọ đã kéo cao cổ áo lên, Martin vẫn nhận ra đó là
Norman, cậu em của Ruth.

Dọc đường, Ruth và Martin chuyện trò rất ít. Nàng choáng váng cả

người, gã thì lãnh đạm. Có một lúc gã nói cho nàng biết rằng gã sắp... sẽ
quay trở lại biển miền Nam, có một lúc, nàng đã xin gã tha lỗi cho vì đã nói
tới gặp gã. Chỉ có thế thôi. Cuộc chia tay ở cửa nhà nàng thật là đúng qui
pháp. Họ bắt tay, chúc nhau ngủ ngon, gã nâng mũ lên chào. Cánh cửa khép
lại, gã châm một điếu thuốc rồi quay về khách sạn. Khi gã quay lại chỗ
khung cửa, nơi gã đã thấy Norman lùi vào, gã dừng lại, nhìn vào trong với
một vẻ hài hước suy nghĩ.

"Cô ta nói dối," gã lớn tiếng. "Cô ta làm cho mình tin rằng cô ta táo

gan, trong lúc đó cô ta vẫn biết rằng thằng em dẫn cô ta đi đang đợi để đưa
cô ta về." Gã phá lên cười. "Ồ cái bọn tư sản này, khi mình không có một
đồng xu dính túi, đừng hòng để cho thiên hạ nhìn thấy mình cùng đi với chị
nó; còn khi mình có tài khoản ở ngân hàng, nó lại dẫn chị nó tới với mình."

Trong khi gã quay gót bước tiếp, gã bỗng thấy một gã cùng đi về phía

gã, nói qua vai gã, xin tiền.

"Thưa ông, xin ông cho tôi một xu để tìm chỗ ngủ trọ."

Giọng nói đó làm Martin quay lại. Ngay sau đó, gã đã nắm lấy tay Joe.

"Anh có nhớ cái lần chúng ta từ biệt nhau ở Hot Spring không?" Joe

nói. "Lúc ấy tôi đã nói thế nào chúng ta cũng gặp lại nhau. Tôi đã cảm thấy
như vậy trong xương tủy tôi. Thế mà chúng ta gặp nhau ở đây thật."

"Trông cậu khỏe lắm." Martin nói, có vẻ khen ngợi. "Cậu lên cân đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.