MÁU HIẾM - Trang 26

kiếm giữa những con người bí ẩn. Nỗ lực từng ngày, từng thời khắc cho kế
hoạch duy nhất. Để giờ đây, ở tuổi 17, cậu đã có thể chạm vào giấc mơ tăm
tối của mình, bằng một lời mời chính thức. Dù thuộc nó còn hơn thuộc tên
của chính mình, nhưng dòng địa chỉ in nghiêng trong email vẫn có gì đó vô
cùng mê hoặc, gợi nên cơn rùng mình huyền bí trước một cuộc phiêu lưu…

Chàng trai trẻ ăn nhanh phần điểm tâm, chỉ nhớ cần giữ phép lịch sự khi

có kẻ khác ở gần, càng ít gây tiếng động khi ăn uống càng tốt. Cậu cũng đã
không buồn quan tâm phân tích mùi vị của chúng như mấy hôm trước.
Trong khi đó, người quản gia dùng chiếc máy hút bụi cầm tay, hoạt động
theo các nút bấm điện tử, thong thả làm sạch các mảng tường sơn gai cùng
mấy món đồ gỗ ít ỏi. Như thể tình cờ, ông ta dừng lại khá lâu ở lớp vải rèm
và từng khe cửa sổ hẹp. Kỳ thực, Vinh biết, làm vệ sinh phòng ốc không
phải là việc của một quản gia. Ông ta làm vậy chỉ để kín đáo quan sát từ
khung cửa xuống khung cảnh bên dưới, chắc chắn không có hình ảnh hay
dấu vết nào sau màn sương mù có thể nhìn thấy từ đây nữa. Lúc chiếc máy
hút bụi điện tử màu trắng chuyển đến mặt bàn ngủ, sợi dây len buột tóc như
một bông hoa đã héo khô bỗng lại rơi xuống sàn. Người quản gia cúi nhặt,
nắm nhẹ trong lòng tay vài giây, như lắng nghe một tiếng nói vô hình vọng
đến, sau đó thàn nhiên đặt nó vào chỗ cũ.

- Của ai, ông biết không? – Vinh đột ngột hỏi.

- Có rất nhiều khách từng đến ngôi nhà và ở lại trong căn phòng này! –

Câu trả lời vang lên rành rọt, sau vài giây cân nhắc.

- Nhưng hẳn không có nhiều những cô bé độ sáu đến tám tuổi, tóc dài,

khoảng một hay hai năm gần đây. Sợi dây len còn khá mới, chỉ có các cô bé
mới dùng nó…

- Tại sao cậu không trực tiếp hỏi chủ nhân của sợi dây len?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.