MÁU HIẾM - Trang 49

- Tất nhiên! – Vinh đáp dễ dàng, thấy tình thế của mình khá lố bịch. Cậu

tự hỏi liệu còn có lựa chọn nào khác.

- Không sao chứ?

- Không, một khi đi cùng cô! – Cậu vẫn trả lời nhanh, đơn giản và thành

thật.

- Được rồi! – Đôi môi đỏ thẫm lại nhếch khẽ, không phải nụ cười hài

lòng, mà giống một biểu hiện giễu cợt pha lẫn chua chát. Với nụ cười đó,
vài chiếc răng trắng muốt của cô ta thoáng hiện ra, lấp loáng ánh trăng.

Lảng tránh ấn tượng rùng mình từ nụ cười kỳ dị, Vinh chuyển hướng

nhìn khác. Vươn cổ nhìn về phía trước, cô gái trong bộ váy trắng vẫn tiếp
tục, giọng đều đều vừa đủ nghe:

- Nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ phải tự xoay sở. Trong trường

hợp này, tôi không thể giúp gì cho anh được. Và tôi cũng nói trước, những
việc sắp xảy ra sẽ không dễ dàng lắm đâu. Ngay cả với chính tôi…

- Cô đã từng có trải nghiệm kiểu này? Ý cô nói rằng, cô đến đây, vào mỗi

dịp sinh nhật. Một nghi lễ mà cô tự đặt ra và tuân theo?

Đôi mắt trong suốt của cô gái bỗng sầm tối, xoáy vào Vinh. Tring cái

nhìn ấy, có gì đó còn hơn cả sự đe dọa hay căm ghét. Nhưng giờ thì cậu
thản nhiên.Quan trọng là điều cậu nghĩ và kế hoạch của chính cậu. Suy
nghĩ quá nhiều hay bận tâm với tình cảm của kẻ khác là một kiểu rào cản.
Cậu từng rèn luyện để vượt qua những rào cản vô hình của chính mình. Và
giờ thì cậu sẽ vượt qua rào cản do người khác dựng lên…

Một cách can đảm, cậu nhìn trả Lữ Hòa, cho đến khi ánh nhìn gay gắt

dịu xuống đôi phần. Giọng cô ta cũng nhẹ nhàng hơn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.