MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 125

nên nhìn thẳng xuống dưới là cửa ra vào. Đứng ra sân chơi có thể
nhìn thấy toàn cảnh của đồi cỏ. Lúc đầu cũng vì lý do phong cảnh
đẹp này mà tôi đã chọn căn phòng này. Buối tối ở đây thực sự
khiến người ta rùng mình khi nhìn thấy cảnh cả ngọn núi bị màn
đêm che phủ bởi một màu đen tuyền. Tôi vẫn còn cảm thấy sờ sợ
trong lòng, không dám nhìn lên quá lâu ra ngoài như vậy, kéo rèm
cửa thật nhanh rồi chạy một mạch lên giường. Ngày hôm nay quả
rất mệt mỏi tôi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.

Đột nhiên chợt tôi thức giấc, nghe tiếng bước chân ngoài kia

càng ngày càng gần. Mỗi lúc một to dần, đến trước cửa phòng tôi
thì dừng hẳn lại. Tôi lại bắt đầu thấy căng thẳng, mắt nhìn cánh
cửa ra vào không chớp. Cuối cùng, tiếng gõ cửa cũng vang lên, tôi
cố gắng lấy lại bình tĩnh, vừa run vừa hỏi: "Ai đấy?".

"Là mình, cậu ngủ chưa?" Hoá ra là Triệu Lệ, tôi cũng quên mất

rằng vẫn còn cô ấy đang tắm dở, chỉ tự mình doạ mình.

"Mình ngủ rồi, không sao đâu! Có gì mai nói tiếp, ngủ ngon!".

"Không sao thì tốt, mình cũng đi nghỉ đây, chúc cậu ngủ ngon!"

Vừa nói dứt lời, tiếng bước chân lại vang lên và mất dần khi cô ấy
trở về phòng đối diện.

Mắt vẫn còn chưa mở được hết thì ánh sáng chói lọi từ bên ngoài

vào làm tôi không muốn dậy cũng phải dậy. ồ! Cảnh sáng ban mai
thật đẹp, ánh sáng chiếu rọi khắp căn phòng. Thích thật khi ngủ
đến lúc mặt trời lên tận đỉnh núi. Vươn vai đứng dậy, dần dần bò
ra đến cửa sổ để kéo rèm lên, thời tiết hôm nay thật đẹp lại được
nhìn thấy cảnh sắc ánh sáng bao phủ toàn bộ khu đồi cỏ này. Tôi
mở cửa bước ra ngoài sân trời, làm vài động tác hít thở, rừng tre xanh
biếc trước mắt có những chú chim lạ kéo đến bay lượn khắp rừng,
dòng sông nhỏ dưới cây cầu đá trôi chảy một cách êm ả, phát ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.