MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 31

Chúng tôi cuống quýt đưa anh ta vào viện, khâu cho 20 mũi, trở

về nhà không ai nói với ai câu nào và cũng chẳng ai dám động đến
cái giá sách đó nữa.

Khương Phương vẫn chưa tâm phục khẩu phục "Đã thế mang nó

đốt quách đi cho xong!"

Vương Nhuệ lắc nguầy nguậy "Thôi đi, nếu đốt không cẩn

thận rồi cháy cả nhà ý chứ". Cái giá sách này thực sự như ma ý.

"Chúng ta tìm người hỏi thăm xem sao?"

Tôi tham gia "Có thể hàng xóm xung quanh có thể nói cho chúng

ta biết điều gì đó về ông già ở ngôi nhà này!".

Chúng tôi đi gõ cửa vài nhà hàng xóm nhưng cứ hễ nghe nhà 402

và ông già chủ nhà là họ đều có biểu hiện không thiện cảm, chẳng
nói gì thêm nữa. Có một bà lão khi đóng xầm cửa lại còn chửi thề
"Loại vô phúc!"

Chúng tôi rất thất vọng. Xem ra ông con trai không dám ở cùng

bố cũng chẳng cung cấp cho chúng tôi được thông tin gì hơn.
Chúng tôi vừa ký một hợp đồng mới vẽ một bộ tranh thiên văn học.
Khối lượng công việc rất đồ sộ, chúng tôi ra sức làm việc, cũng
chẳng ai có thời gian tìm hiểu thêm về cái giá sách và ông lão ấy
nữa. Mỗi ngày mở cánh cửa tủ ra đều rất lo lắng, không còn thoải
mái như trước nữa. Chỉ sợ trong đó lại xuất hiện xác một con chó hay
xác con vật nào khác. Nhưng một tuần qua đi mà không có chuyện
kinh hoàng nào diễn ra. Có điều làm chúng tôi ngạc nhiên vô cùng
đó là chỉ trong một đêm cái mùi thối rữa của xác thịt hoàn toàn
biến mất. Điều thần kì gì đây? Mỗi đêm trước lúc đi ngủ tôi đều
hết sức lo lắng sợ những cơn mơ. Cả đêm không ngủ được, mệt mỏi,
tinh thần sa sút. Nằm thừ ra trên giường, đầu bắt đầu nghĩ lung
tung, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với cái giá sách? Nó định làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.