MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 33

hay chính ông ta làm ra cái tủ này. Nếu không phải ông ta đã qua
đời chắc tôi phải hỏi cho ra vấn đề. Chiều ngày hôm đó, vật lộn
đã nhiều ngày chúng tôi cũng giao đợt đầu của đơn đặt hàng, phản

ng của khách hàng rất lấy làm vừa lòng, chỉ có một vài trang cần

thay đổi nho nhỏ. Bên ngoài thời tiết cũng rất đẹp, tâm trạng chúng
tôi đều rất vui, cả hội kéo nhau xuống khuôn viên ngồi hít thở
không khí. Đúng vào ngày cuối tuần cả khuôn viên đầy người là
người. Trẻ con trượt patanh thi nhau vui cười, niềm vui của chúng
lây lan sang cả hội tôi. Cuộc sống như đẹp hơn. Chuyện cái giá sách
đã làm chúng tôi mệt mỏi nhiều. Nên bây giờ tranh thủ hưởng thụ sự
thư thái dưới ánh nắng đẹp trời này. Nhưng chẳng được lâu, chủ đề
nói chuyện lại là cái giá sách.

"Chúng ta để tình trạng này kéo dài mãi sao?" Vương Nhuệ than

thở "Chết một con chó cũng chỉ là một chuyện, nhưng tôi sợ rằng
vạn nhất có một ngày trong đó xuất hiện một... . "

Chẳng cần nói hết câu mà mọi người đều như đã hiểu ý.

Khương Phượng nhìn xuống vết thương của mình, không nói gì mà
ánh mắt thì đầy thù hận, ngẳng đầu nhìn khắp bốn phương. Cái
nhìn vô hồn.

"Cậu sao thế?"

Trần Hồ Huy thấy nét mặt Khương Phượng có vẻ không bình

thường, dõi theo cái nhìn của anh ta bắt gặp dáng vẻ gày gò của một
người đàn ông trung niên.

Khương Phượng "Lúc chúng ta mới dọn đến chính người đàn ông

kia đã chủ động chào hỏi tôi và có cảnh báo trước về ngôi nhà này.
Có thể ông ta sẽ cho chúng ta biết cái gì đó chăng". Người đàn ông
gày gò rất thiện chí, vừa hỏi ông ta đã không ngớt lời kể lể. Ông già
trước sống ở đây rất cô độc tuy rằng đã sống ở đây rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.