MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 35

Chúng tôi nhẫn nại ngồi nghe người đàn ông gày gò này thao

thao bất tuyệt, nghe đến đoạn những thói quen lập dị của ông lão
chúng tôi đều rất hồi hộp.

Khương Phượng không kìm nổi đã ngắt lời hỏi dồn "Chú đã từng

nói với cháu đề phòng gặp chuyện ác quái là sao?"

Người đàn ông gày gò "Thì chú đang định kể đây, bắt đầu từ

ngày ông lão quay trở về. Vài ngày sau ông ta quay trở về với một
cái giá sách trên một chiếc xe chở hàng, người lái xe tay nghề kém
đã đâm vào một chiếc xe đạp. Rất nhiều người cùng chứng kiến
trận phân bua phải trái. Giải quyết xong vụ đụng xe, ông lão cho
công nhân bê một cái giá sách cũ rích lên nhà. Mọi người đều nghĩ
ông già lại lôi từ đâu về thứ rác rưởi ấy. Nhưng ông lão lại nâng niu
nó vô cùng, không ngớt lời kêu công nhân bê cẩn thận lên tầng bốn.

"Cẩn thận vào! Xước cái tủ này chúng mày đền không nổi đâu!"

Ông lão lên giọng. Cũng từ hôm đó, cuộc sống của ông ta cũng

thay đổi, không ai thấy ông ta bới rác hay lấy trộm đồ nữa. Tuy là
sống khép kín nhưng thi thoảng ra khỏi nhà ai bắt gặp ông ta đều
thấy sắc mặt ông ta rất tốt, rất tươi tắn, không còn hiện vẻ ủ rũ
tẹo nào". Nói đến đây người đàn ông hạ thấp giọng, nét mặt ông
hiện lên vẻ sợ hãi.

"Chú nghĩ ông ta kiếm cái giá sách ma quái về để giúp ông ta ăn

cắp".

Năm chúng tôi sửng sốt nhìn nhau.

Hoắc Hà lắp bắp "Sao chú đoán vậy?"

Người đàn ông nói "Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Ông già ấy

quen trộm trộm cắp cắp thế đâu dễ gì buông tay gác kiếm. Nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.