MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 74

tiếng động như vậy được, liệu có phải là người không…?

"Thình… thịch", lần này càng to và rõ hơn. Tôi bịt tai lại không

nghe thứ âm thanh đó nữa nhưng nó cứ vang lên không dứt. Xem ra
tôi trốn không nổi rồi. Tôi đánh liều tiến đến cửa sổ. Rón rén
mở cửa ra, thế rồi đợi cả ngày cũng không thấy cái gì khác lạ cả.

Được một lúc bớt căng thẳng tôi tiến lại mở cửa ra vào. Cũng

chẳng thấy bóng dáng nào cả, chỉ thấy hành lang dài hun hút. Cũng
có lẽ do ai đó chưa đóng cửa sổ, gió thổi qua nên mới có âm thanh ấy
mà thôi.

Tôi đi nhanh về phòng, đóng cửa lại. Mới phát hiện trong phòng

có thêm một cô gái. Một cô gái lạ ngồi trên giường của tôi.

Cô tết tóc đuôi sam, mặc đồng phục học sinh, đôi mắt đen long

lanh, sắc mặt trắng.

"Cô là ai? Sao lại vào phòng tôi?” Tôi không dám lớn tiếng, vì

cảm nhận được ở cô ta có liên quan đến những chuyện đã xảy ra. Suy
nghĩ ấy tôi chỉ giữ trong bụng.

"Sao mới có bốn năm mà không nhận ra tôi à?.” Cô gái nhìn tôi

bật cười lớn tiếng, làn da trắng dưới ánh đèn hiện lên như một tờ
giấy.

Nghe cô nói vậy tôi cũng chẳng nghĩ ra được là đã có chuyện gì xảy

ra cả.

"Tôi không quen biết cô!" tôi không biết mình gặp phải oan

nghiệt gì mà mọi chuyện đều đổ lên đầu tôi. Mong rằng cô gái này
có thể tin tôi. Mọi chuyện chỉ là hiểu lầm. Tôi chưa bao giờ làm việc
gì trái đạo đức cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.