MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 97

Cậu ta rụt rè nhìn hết chị gái rồi nhìn sang tôi. Nghe vậy tôi cười

gượng. Cô ta đã nói vậy tôi chỉ còn biết rút lui mà thôi.

"Anh ơi, anh đã nhìn thấy bảng điểm của em chưa?” Nó thì thào

với tôi vài câu rồi ngay lập tức lấy lại dũng khí.

Tôi trêu cậu bé "Chưa, hay lại bị Lương Lương vứt đâu rồi”.

Giọng nói rất nghiêm khắc, tức giận "Chị đã nói với em bao

nhiêu lần rồi, không được nói chuyện với người lạ cơ mà".

Thằng bé quá sợ cúi gằm mặt xuống. Nhìn Lương Lương thật

đáng thương.

Ra khỏi cầu thang tôi đi về phía chợ lao động, cả một ngày hôm

nay cũng chẳng khá hơn tí nào. Về đến nhà việc đầu tiên lại là mở
máy tính. Cũng hi vọng lại gặp cô bạn chat kia. Đợi mãi cả tối không
hề thấy cô ta lên mạng.

Buồn ngủ rồi, tắt máy lên giường, nhưng nghe loáng thoáng có

tiếng khóc.

Tôi không ngủ được nữa, máu thám hiểm lại nổi lên, tôi mở cửa ra

xem. Lương Lương ngồi ở cầu thang khóc lóc nhìn thấy mà xót xa.
Lẫn trong tiếng khóc của Lương Lương còn có cả tiếng khóc của trẻ
sơ sinh. Thằng bé vừa nín, tiếng trẻ sơ sinh cũng im bặt.

"Lương Lương, sao em chưa về nhà?” Tôi ngồi lại, đuổi muỗi

xung quanh cho thằng bé.

"Anh ơi, anh có nhìn bảng thành tích học tập của em không?"

Tôi cau mày, có mỗi tờ bảng điểm mất rồi thì thôi, bố mẹ cậu

bé không nhất thiết phải hành hạ thằng bé đến vậy. Đêm tối
thế này còn bắt con đi tìm. Quá đáng quá. Tôi nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.