MIẾNG NGON HÀ NỘI
MIẾNG NGON HÀ NỘI
Vũ Bằng
Vũ Bằng
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 13: Chả Cá
Chương 13: Chả Cá
Nhưng rượu uống thật ngon, uống mãi không say, uống quên cả trời cả
đất thì là rượu uống trong những bữa chả cá mà người Hà Nội vẫn ưa
thưởng thức vào những buổi tối mưa sa gió lạnh.
N
Có ai cùng với người bạn thiết, một đêm, trèo lên một căn gác cũ, ngồi
vào một chiếc bàn con, vừa nhắm nhót chả cá mà lại vừa nhìn xuống con
đường mưa bay mà xem người ta đi lại như trong một cái đèn kéo quân
tháng Tám, mới có thể biết rằng ăn chả cá ở hiệu thú vị đến chừng nào. Ăn
ở nhà, nó tẻ mà ít khi ngon thật sự.
Tôi không hiểu các ông Tàu nhiễu sự, mua chả cá ở Hà Nội rồi đóng bồ,
cùng với mắm tôm và các thứ rau, đi tàu bay để đem về Hương Cảng chén
với bà con bên đó thì phong vị chả cá ra thế nào?
Riêng tôi thì thấy có một cái thú riêng được thưởng thức chả cá trên căn
lầu một cửa hiệu cũ kỹ - mà cửa hiệu đó phải là ở phố hàng Chả Cá - chật
chội, tối tăm, thấp bé, mà bàn ghế thì mộc mạc và ám khói - nếu không
muốn nói là không lấy gì làm sạch lắm.
Có lẽ đó chỉ là một cách nại tính, cũng như người ăn thuốc quen tiệm mà
thôi; nhưng tôi nghiệm thấy rằng chả cá mà bán ở chợ hay là bán ở một phố
khác phố Chả Cá, đều là không “thọ”, hay là được rất ít người biết đến.