MỌI ÔNG BỐ ĐỀU ĐÃ TỪNG XẾP THỨ NHẤT - Trang 74

không đúng chỗ.

Nhưng chắc chưa kịp hiểu tại sao câu hỏi của nó lại không đúng.
Bất chợt mẹ Ataman đến tiếp chuyện mẹ tôi:
— Nhà chật quá chị ạ, chật chội quá… Người quen, bạn bè quá đông…

chị xem, không thể không mời hết. Vì vậy em đã nói với “nhà em” lần sau
chúng em sẽ tổ chức lễ sinh nhật cho “cháu nó” ở nhà hàng lớn. Anh ấy đã
ưng thuận ngay. Thật đáng yêu quá, “nhà em” bao giờ cũng nghe theo em
thế chị ạ…

Khi nói đến chồng, bà ta thường dùng chữ “nhà em” còn khi nói đến

Ataman thì “cháu nó”

[4]

. Chuyện trò một lúc, chợt bà ấy hỏi mẹ tôi:

— Nhà em làm tất cả mọi việc mà em muốn. Còn nhà bác thì sao ạ?
Mẹ tôi ngây người, chẳng hiểu gì, hỏi lại:
— Nhà tôi là thế nào ạ?
Bà ấy cười rất rộng rãi rồi nhắc lại:
— Là em hỏi bác trai ấy, chồng chị ấy mà. Em hỏi bác nhà có tốt với chị

không, có hay nghe lời chị không ý?

Mẹ tôi có lẽ không thích thú chủ đề này lắm nên bà khéo léo lái câu

chuyện sang một hướng khác. Mẹ tôi phe phẩy cái khăn tay và nói:

— Ở đây hơi nóng nực phải không chị?
— Vâng, vâng… Tại vì chúng em mở hết cỡ các lò sưởi hơi trong nhà ấy

mà. Nhà em tốt thì tốt thật đấy nhưng phải cái hay phá của lắm. Đã thế còn
mắng em: “Ngày sinh của con mà em cũng tiếc không dám vặn hết cỡ ba
cái lò sưởi lên à?”. Cứ làm như em quê lắm ấy, bây giờ thì lại nóng quá. Em
còn biết tỏng là ông ấy bắt bồ với hai, ba cô gái trẻ cơ, rồi nhận cho làm thư
ký riêng đấy… Đàn ông cả lũ họ như thế, chị ạ!

Mẹ tôi nhíu mày vẻ khó chịu quát tôi và Mentin:
— Các con qua chỗ ba chơi! Sao cứ quấn lấy chân bên mẹ thế hả?
Tất cả đàn ông đang tập trung bên phòng khách lớn. Trên bàn đầy ắp

thức ăn, đồ uống, trái cây… Ba tôi đang đứng nói chuyện với ba Ataman,
thấy hai chị em tôi kéo tới, ông có vẻ không vừa ý:

— Sao các con để mẹ một mình hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.