MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 11

bên bờ giếng nước ở thôn quê như Truyện Ise của đầu thế kỷ 10 mà Ichiyo
cho nó một địa điểm khác hẳn, đó là khu phố ăn chơi Yoshiwara ở Edo
(Tokyo).

Vào năm 1893, Ichiyo mở một hiệu bánh kẹo nhỏ bé gần Yoshiwara. Tuy
chuyện làm ăn này không thành công, nhưng nhờ đấy mà nàng có sự hiểu
biết về đời sống Yoshiwara: con người, khung cảnh, màu sắc, âm thanh,
mùi vị...

Từ đó, Yoshiwara được tái hiện tuyệt vời trong nhiều tác phẩm của nàng
như Ogai nhận xét: “Điều lỗi lạc nhất là các nhân vật qua lại khu phố này
không hề là những dã thú đội lốt người như các bản sao xây dựng nhân vật
theo kiểu tác phẩm của Emile Zola, Ibsen, của những kẻ theo đuôi cái gọi là
trường phái tự nhiên - mà họ là những con người rất thật, cùng với họ
chúng ta có thể khóc cười...”
.

Thật vậy, Một mùa thơ dại đầy ắp những chân dung rất sống động, khó mà
quên, cả người lớn hay trẻ thơ nhưng chủ đề của nó là tình yêu thơ dại. Thế
giới của cô bé Midori xinh đẹp, là em gái một kỹ nữ nổi tiếng và cậu bé
Nobu hiền lành lặng lẽ, con trai của một nhà sư phàm tục.

Thế giới đó còn có những đứa trẻ khác như Shota ở cửa hiệu cầm đồ,
Sangoro con trai người phu kéo xe, như Chokichi con trai đội trưởng cứu
hỏa... Đám trẻ này, như mọi đứa trẻ ở những nơi khác, lớn lên bên nhau qua
những trò chơi, học tập, lễ hội, cãi vã, đánh nhau... Chúng cũng làm những
việc người lớn sai bảo như Shota đi thâu tiền lãi, Sangoro đi kéo xe...

Đúng hơn, chủ đề của tác phẩm không phải là “niềm thơ dại” mà chính là
“niềm thơ dại bị đánh mất”. Chúng lần lượt đánh mất tuổi thơ của mình, leo
lên bờ dốc của sự trưởng thành mà chấp nhận định mệnh, chấp nhận những
vai trò mà người lớn giao cho chúng. Chúng không chọn lựa và không có
quyền chọn lựa. Và đã đến cái ngày Midori vấn cao mái tóc theo phong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.