MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 35

Giờ đây nàng ngước lên nhìn và nói:

- Thưa cha, con có việc muốn thưa nên mới đến. Cha hãy nghe con nói.

Nói rồi nàng thẳng người, hai tay chống xuống chiếu, quì lạy cha, một giọt
nước mắt lăn dài trên má, cuối cùng nàng quyết định nói hết những gì chất
chứa trong lòng lâu nay. Người cha thấy tình hình căng thẳng, chồm lại hỏi:

- Tóm lại là chuyện gì?

- Kể từ hôm nay, con sẽ không quay về nhà Harada nữa. Isamu không biết
gì cả mà là con cho thằng nhỏ, cho Tarou ngủ rồi quyết định không gặp lại
nhau nữa. Thằng bé không chịu ai dỗ ngủ ngoài con ra, con đã phải lừa nó
ngủ và có lẽ con hiện lên như một ác quỷ trong giấc mơ của thằng bé. Thưa
cha, thưa mẹ, cha mẹ thử đặt mình vào vị trí của con. Cho đến ngày hôm
nay, con chưa từng than vãn với cha mẹ về cách đối xử của Harada, con
cũng chưa từng nói với ai về tình trạng của con và Isamu. Nhưng sau trăm
lần, ngàn lần suy đi nghĩ lại và khóc kiệt nước mắt hai, ba năm nay, đến
hôm nay con quyết định dứt khoát rằng mình phải ly hôn. Cha mẹ hãy làm
ơn giúp con. Con sẽ làm việc, sẽ cố gắng hết sức mình để giúp Inosuke, xin
hãy cho con ở lại đây suốt đời.

Nói rồi nàng òa khóc nức nở, tay giữ chặt ống tay áo, nước mắt tuôn rơi
như làm đổi cả màu của cây tre trên áo sang màu tím.

Cha mẹ nàng xích lại gần, đồng thanh hỏi:

- Chuyện thế nào đã chứ?

- Lâu nay con im lặng không nói nhưng thật ra lâu nay vợ chồng con hầu
như không nhìn mặt nhau. Khi nào có việc, Isamu mới mở miệng, đại khái
là sai con làm gì đó. Sáng ngủ dậy, con mở miệng chào thì anh ấy chỉ nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.